Quang Anh đột ngột cúi xuống cắn mạnh lên môi cậu. Đức Duy đau đớn kêu lên một tiếng, cậu muốn đưa tay lên sờ xem có phải là môi mình bị chảy máu rồi không. Đau.
Cậu vừa định đưa tay lên thì đã bị Quang Anh nắm lấy cổ tay ghì chặt xuống giường. Anh luồn chân vào giữa hai chân cậu ép cậu phải mở rộng hai chân. Đức Duy mở to mắt nhìn Quang Anh, anh cũng thẳng thừng nhìn vào mắt cậu. Lại một lần nữa, anh cắn mạnh lên môi cậu, Đức Duy đau đến chảy nước mắt, cậu nắm chặt tay thành nắm đấm cố gắng muốn thoát ra khỏi tay anh mà không được.
"Anh là chó à. Cắn em đau thế" Quang Anh vừa dứt ra khỏi môi cậu, cậu liền cất tiếng chửi anh. Đức Duy hếch mặt lên nhìn anh, mắt rưng rưng như muốn khóc.
Quang Anh nhìn người bên dưới, ánh mắt anh dừng lại ở cánh môi bị anh cắn đến chảy máu của cậu. Anh thả một cánh tay đang nắm lấy tay cậu ra, đưa lên chạm vào vết thương trên môi cậu, lau đi vết máu trên đó.
Quang Anh chăm chú nhìn gương mặt cậu, anh vừa cúi xuống, cậu liền hoảng hốt đưa bàn tay vừa được thả tự do kia ra chặn lấy miệng anh.
"Đau em" Đức Duy đưa cặp mắt long lanh ậng nước nhìn anh, giọng cậu run run như đang năn nỉ, ánh mắt cầu xin tạo cho người đối diện một cảm giác vừa muốn yêu thương, vừa muốn chà đạp. (Đm mềm xèo các bác ơi 🤧🤧)
"Anh xin lỗi, anh sẽ nhẹ nhàng hơn" Quang Anh đưa tay nhẹ nhàng gỡ lấy bàn tay trên mặt mình xuống. Anh nắm lấy bàn tay mảnh khảnh ấy, mơn trớn lòng bàn tay của cậu, rồi đặt lên đó một nụ hôn dịu dàng. Bàn tay còn lại đang nắm chặt lấy cổ tay cậu cũng từ từ nới lỏng ra. Anh trượt tay lên trên, khẽ khàng đan tay mình vào tay cậu, nắm chặt.
Quang Anh cúi xuống đặt lên môi cậu một nụ hôn chuộc lỗi, anh nhẹ nhàng mơn trớn cánh môi của cậu, khẽ hé mắt nhìn biểu cảm của người bên dưới, thấy cậu đã dần thả lỏng, động tác hôn của anh cũng dần trở nên hấp tấp hơn.
Căn phòng yên tĩnh chỉ còn lại tiếng máy chạy o o của điều hoà, tiếng rên rỉ nho nhỏ của cậu, tiếng thở nặng nề của anh, cùng với tiếng quần áo cọ sát vào nhau.
Quang Anh tách ra khỏi đôi môi cậu, vội vàng đỡ cậu dậy, anh cởi từng món đồ trên người cậu và trên người của mình vứt xuống đất.
Đặt cậu nằm lại xuống giường, anh nhẹ nhàng hôn lên môi cậu, những nụ hôn vụn vặt như những cánh hoa rơi trên mặt cậu, mang theo sự nâng niu và dịu dàng. Những nụ hôn từ từ di chuyển xuống cổ, rồi dừng lại ở xương quai xanh.
"Ư... đau" Đột nhiên bị anh cắn lên xương quai xanh, cậu đau đớn kêu lên một tiếng, ngửa đầu ra sau thở dốc. Đức Duy đặt tay lên vai anh muốn đẩy anh ra nhưng không được, toàn thân cậu mềm nhũn không còn chút sức nào cả.
Quang Anh phớt lờ hành động của cậu, tiếp tục "du hành" trên cơ thể cậu. Những nơi anh đi qua đều có dấu vết để lại, những vết xanh xanh tím tím dần xuất hiện trên cơ thể cậu, có nơi còn bị anh cắn cho rướm máu.
Đức Duy bị anh dẫn dắt, cảm giác vừa đau đớn vừa ham muốn thay nhau chiếm hữu lấy trí óc cậu. Đầu óc cậu dần trở nên mơ hồ.
BẠN ĐANG ĐỌC
[RhyCap] Những mẩu chuyện nhỏ ngọt ngào
HumorFake situation ❗️❗️❗️ Truyện viết về cuộc sống thường ngày nhẹ nhàng, ngọt ngào cũng không kém phần thú vị của 3 ba con Quang Anh, Đức Duy, và cậu con trai Duy Anh 5 tủi 🫠🫠