☆ Văn Án: ☆
Việt Nam thích những ngày nắng, bởi lẽ ánh sáng của mặt trời mang đến cho em cảm giác ấm áp và đầy sức sống. Khi ánh nắng chiếu rọi khắp mọi nơi, em cảm thấy như mọi lo toan và u ám của cuộc đời đều tan biến đi, nhường chỗ cho sự bình yên và thanh thản.
Ánh nắng vàng nhẹ nhàng phủ lên đôi vai nhỏ của em, như một lời an ủi dịu dàng. Em thích cái cách mà nắng làm nổi bật màu sắc của mọi thứ xung quanh, từ màu xanh của cây cỏ cho đến ánh sáng lấp lánh trên dòng nước. Nắng mang lại cho em niềm hy vọng, làm bừng lên những khát vọng bên trong mà em vẫn hằng che giấu.
Với em, ngày nắng là biểu tượng của hy vọng và tươi mới. Những tia nắng làm cho cuộc sống trở nên tươi đẹp hơn, khiến em tin rằng sau tất cả những giông bão, ánh sáng luôn chờ đợi để trở lại, mang theo niềm vui và sự lạc quan.
Việt Nam từng yêu ánh nắng biết bao. Em luôn tin rằng ánh sáng đó có thể xua tan mọi bóng tối trong lòng, đưa em đến với những khởi đầu mới, những hy vọng tươi sáng. Nhưng rồi, ánh nắng của em đã bị dập tắt bởi những sự việc em không bao giờ có thể ngờ tới.
Cuộc sống của em dần trở nên ngột ngạt. Từng ngày trôi qua, em phải đối mặt với những lời mắng chửi, những trận bạo lực dồn dập từ mọi phía. Những người mà em từng nghĩ sẽ bảo vệ và yêu thương em, giờ lại trở thành nguồn gốc của nỗi đau không ngừng nghỉ. Tâm hồn em bị đè nặng, từng vết thương chồng chất, không chỉ trên da thịt mà còn sâu thẳm trong lòng. Ánh nắng mà em từng yêu giờ đây không còn đủ sức sưởi ấm trái tim đã quá mệt mỏi.
Em chọn cách kết thúc dưới chính ánh nắng mà em từng yêu thương. Trên đỉnh cao của bình minh, em bước ra, để cho ánh sáng vàng của buổi sớm mai ôm lấy cơ thể em lần cuối. Đối với em, đây không phải là cái kết, mà là một sự giải thoát. Em muốn ra đi trong khoảnh khắc đẹp nhất, khi ánh mặt trời vẫn còn chiếu rọi, dù bên trong em chỉ còn là sự trống rỗng và tuyệt vọng.
Giữa không gian yên tĩnh của buổi sớm, em từ bỏ tất cả, để lại phía sau một thế giới đầy đau khổ, nơi mà bạo lực và nỗi đau đã khiến em không còn cảm nhận được tình yêu và sự an ủi từ ánh sáng mà em từng yêu.
❛ Tôi sẽ chờ người, vào một ngày nắng lên ❜
『 ☆° ゚🌞゚°☆ 』
Chào, lại là Nhãn Lộ Thủy đây. Như tôi đã thông báo, tôi sẽ tạm ngừng truyện allvietnam kia và chuyển qua viết truyện này.
Tôi sẽ cố gắng đăng nhiều chương nhất có thể, dù tôi hiện tại đang khá mệt.
Chúc mấy ánh nắng của tôi đọc truyện vui vẻ 🌞
『 ☆° ゚🌞゚°☆ 』
〈 LƯU Ý 〉
+ Không chế tên, xúc phạm các quốc gia ở trong này.
+ Allvietnam không có couple phụ và ít nhân vật phụ.
+ Tình tiết nhẹ nhàng, ngược trước ngọt sau, Boylove.
+ Không có quá nhiều từ ngữ chửi bậy và tôi xin không viết H+.
+ Bình luận nhiều lên nhé❤
+ Tôi chơi cityhumans, solarhumans và vùng miền với Việt Nam.
+ Không buff hay thiên vị ai cả.
+ Việt Nam trung tâm, loạn luân, tập trung vào yếu tố tình cảm và quá khứ của những nhân vật.
+ Việt Nam trong này không hẳn là yếu đuối, chỉ là em bị ảnh hưởng tâm lí nặng nề thôi.
+ Trùng sinh làm lại cuộc đời, ẻm quá hiền để báo thù.
HẾT
『 ☆° ゚🌞゚°☆ 』
BẠN ĐANG ĐỌC
Chờ Người Ngày Nắng Lên [ AllVietnam ]
Fanfic❛ Tôi sẽ chờ người, vào một ngày nắng lên ❜ 『 ☆° ゚🌞゚°☆ 』 ➸ Tác Giả: ⊹Tuyệt Lộ Vô Sinh ⊹ (Tên cũ: Xôi Chè) ➸ Truyện không có yếu tố lịch sử hay chính trị ➸ Cityhumans/Solarhumans/Vùng miền/ Countryhumans x Việt Nam ➸ Truyện chỉ đăng trên Wattpad, nh...