Bạch Cửu và Anh Lỗi tươi cười đi vào sân, "Pháo hoa đẹp quá. Tiếc là, quán ăn đều đóng cửa rồi, kê đơn cả ngày, còn chưa ăn cơm. Đói chết mất."
Anh Lỗi, "Đến núi Côn Luân, ta bắt thỏ cho ngươi ăn !"
Bạch Cửu, "Một lời đã định, không được đổi ý, đổi ý là ăn kim của ta đấy !"
Anh Lỗi, "Vậy ta có thể ngửi chút không...."
"...." Bạch Cửu đang định nói, đột nhiên truyền tới tiếng bụng réo, cắt ngang lời cậu muốn nói, Anh Lỗi và Bạch Cửu nhìn nhau
Bạch Cửu, "Không phải ta."
Anh Lỗi, "Càng không thể là ta."
Hai người quay đầu lại, thấy Trác Dực Thần ngồi dưới mái hiên, hắn cười ngượng ngùng, "Tiểu Trác đại nhân, huynh cũng đói sao ?"
Bùi Tư Tịnh đi tới, nói, "Đi quá vội, không kịp chuẩn bị lương khô."
Lúc này ở cửa truyền tới tiếng của Triệu Viễn Chu, "Mỗi lúc tới thời điểm nguy cấp, chính là lúc Triệu Viễn Chu ta ngăn cơn sóng dữ !"
Triệu Viễn Chu và Văn Tiêu đi vào, không biết từ lúc nào, trên tay Triệu Viễn Chu đã bê một bầu rượu và mấy chén rượu tới bàn đá, "Tới đây, tới đây, có đồ ăn, đồ uống !"
Mọi người ngồi vây quanh, trên bàn là một túi hồ đào rang
Bạch Cửu có chút ủ rũ, "Hồ đào rang ? Kém xa với thỏ nướng...."
Triệu Viễn Chu, "Có hồ đào rang là tốt lắm rồi. Không cần khách sáo, mọi người đều quen nhau cả rồi, cứ việc tự nhiên."
Trác Dực Thần bóc hồ đào rang, đặt đầy đĩa nhỏ trước mặt
Triệu Viễn Chu, "Trác đại nhân, ngươi bóc nhiều như vậy, ta cho rằng ngươi muốn làm tương hồ đào...."
Triệu Viễn Chu bóc một hạt hồ đào cho Văn Tiêu, đang muốn đưa cho Văn Tiêu, kết quả, Trác Dựa Thần đưa đĩa hồ đào rang đã bóc vỏ cho Văn Tiêu
Triệu Viễn Chu, "Ha ha."
Văn Tiêu cầm bầu rượu, rót một bát lớn, ngửa đầu uống cạn
Trác Dực Thần, "Văn Tiêu.... Tửu lượng của người ----"
Văn Tiêu, "Quả thực không tốt. Nhưng, tối nay đáng để chúc mừng."
Triệu Viễn Chu, "Không say không về !"
Văn Tiêu vừa nói, vừa rót rượu cho mọi người, lúc tới trước mặt Bạch Cửu lại tự động bỏ qua
"A ?" Bạch Cửu tức giận
Trác Dực Thần, "Quả thực, trải qua đủ chuyện, đừng nói là hồ đào, tối nay đều có thể nhắm rượu, trăng sáng, gió thu, trùng hát, sương đêm, đáng để nâng chén."
Mọi người cụng chén, uống một hơi cạn sạch
Triệu Viễn Chu, "Hình như còn thiếu một bài ca múa góp vui...."
Văn Tiêu, "Ngươi hát ? Mọi người dám nghe không ?"
Triệu Viễn Chu nhìn Trác Dực Thần
Trác Dực Thần tức giận, "Ngươi nhìn ta làm gì ?"
Triệu Viễn Chu, "Tiểu Trác đại nhân khí vũ hiên ngang, ta muốn nhìn nhiều chút, không được sao ?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Đại mộng quy ly
FanficLần này đổi gió, edit một truyện mình cảm thấy rất sát với phim nhưng cũng cực kỳ thú vị, vừa đọc truyện vừa theo dõi phim tự dưng cũng thấy hay hay Mạch truyện và các cp giống phim, có vài phần sẽ khác Mức độ ooc: chưa biết Lúc đọc truyện này, mình...