Gió trong núi rít gào, cát bay hỗn loạn
Ba người yêu hóa xông lên trước, đánh nhau với Trác Dực Thần và Anh Lỗi
Khí thế kiếm Vân Quang hung bạo, rất nhanh, một kiếm chém vào vai người yêu hóa, nhưng keeng một tiếng, vai người yêu hóa bị kiếm chén lộ ra vảy cá màu đỏ, kiếm phong bất xâm, không chút tổn hại
Trác Dực Thần nhíu mày, "Vảy cá ?"
Anh Lỗi, "Trông như.... như cá Hoành Công ở Đại hoang ?"
Sau khi vụ án của Nhiễm Di kết thúc, trong Tập yêu ti, Triệu Viễn Chu đặt mấy chục mảnh vảy cá màu đen của Nhiễm Di trong khăn tay màu trắng, đưa cho Bạch Cửu
"Vụ án của Nhiễm Di đã kết thúc, ta đưa cho ngươi số vảy này, vảy của Nhiễm Di rất hiếm có. Có thể sau này ngươi sẽ cần dùng khi chế thần dược mới."
Bạch Cửu, "Vảy cá này vừa cứng vừa sắc bén, có thể làm ám khí được."
Anh Lỗi, "Còn có thứ lợi hại hơn nữa. Trong Đại hoang có một loại yêu thú tên là cá Hoành Công, trông không khác với cá chép lắm, vảy của nó cứng như thép, đao thương bất nhập...."
Trác Dực Thần, "Nghe có vẻ rất thích hợp để làm áo giáp."
Người yêu hóa khác xông tới, dáng người hắn cao lớn, cả người đỏ đậm, bộ dạng dữ tợn
Hắn mở miệng, hét ra một tiếng ầm vang, giống như sư tử rống, tiếng hét giống như hữu hình, tản ra linh lực, thổi bay đất đá xung quanh, đất núi rung chuyển
Anh Lỗi bịt tai, nhưng vẫn bị tiếng hét đánh bay, Anh Lỗi ngã trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi, "Toàn thân đỏ rực, tiếng kêu có thể chẻ núi phá đá.... Chẳng lẽ đó là Tranh ?"
Sắc mặt Trác Dực Thần nghiêm túc, nhìn quân sư thần bí đứng khoanh tay phía xa, "Những gì ngươi nói đều là yêu thú của Đại hoang, nhưng chúng là người mà...."
Anh Lỗi, "Ngươi điên à ? Thứ này sao có thể là người ?"
Ánh mắt Trác Dực Thần ngưng trọng, ba người yêu hóa lại xông tới, Anh Lỗi hoảng sợ, Trác Dực Thần ra tay giúp đỡ, một đánh hai
Anh Lỗi đứng lên, lau vết máu bên miệng, xông tới người yêu hóa thứ ba
Trong pháp trận, Văn Tiêu và Triệu Viễn Chu nắm tay, kiên trì duy trì trận pháp, một mình Anh Chiêu khổ sở chống đỡ kết giới
Hơi thở của Văn Tiêu hỗn loạn, nghe tiếng đánh nhau bên ngoài, không nhịn được phân tâm nhìn ra ngoài miếu
Anh Chiêu, "Thần nữ đại nhân đừng phân tâm, pháp trận một khi không khống chế được, Côn Luân và Đại hoang sẽ sụp đổ."
Sắc mặt Văn Tiêu ngưng trọng, hồi thần lại
Chúc Âm, "Anh Chiêu, một mình ông có thể kiên trì bao lâu, tội gì phải phí công một mình chống đỡ ?"
Văn Tiêu, "Chúc Âm ! Tại sao ngươi lại làm vậy ?"
Một binh lính của Sùng Võ Doanh chậm rãi đi ra phía sau Chúc Âm, sau tai y có ấn ký hình lá hòe màu đen
BẠN ĐANG ĐỌC
Đại mộng quy ly
FanfictionLần này đổi gió, edit một truyện mình cảm thấy rất sát với phim nhưng cũng cực kỳ thú vị, vừa đọc truyện vừa theo dõi phim tự dưng cũng thấy hay hay Mạch truyện và các cp giống phim, có vài phần sẽ khác Mức độ ooc: chưa biết Lúc đọc truyện này, mình...