Bận rộn nửa ngày, kết quả Orm Kornnaphat là người sau cùng mang thức ăn lên.
Cô bưng đĩa rong biển lên bàn ăn, cảm thấy cơ thể mình không còn sức, vô cùng mệt lả.
Cà chua xào trứng mà Maylada Susri làm cũng không tệ lắm, trứng gà vàng óng, miếng cà chua vừa phải, chiên khá mềm, chỉ nhìn màu sắc đã khiến người ta thèm ăn.
Món nộm dưa chuột của Punyapat nhìn vẻ ngoài cũng không tệ lắm.
Cháo cá lát sống của Watchara Sukchum cũng vậy, vừa nhìn vào đã cảm thấy chất thịt nhất định vô cùng trơn mềm khiến người ta phải nuốt một ngụm nước miếng.
Thịt sợi vị cá của Janet cũng được cắt rất đều, bên trên phủ một lớp nước sốt, màu đỏ, mùi thơm đậm đà.
Còn có thịt phù dung của LingLing Kwong, trên mỗi một miếng thịt sườn đều có một con tôm đã bóc vỏ, bỏ vào nồi chiên vàng óng ánh, xếp thành hình bông hoa, bên trên tưới một lớp nước sốt màu cam, quả nhiên là đầy đủ màu sắc và hương vị.
Salad hoa quả của Ingfa tuy lúc đầu làm hơi qua loa, nhưng bây giờ đặt trên bàn ăn nó đầy đủ trông khác hẳn. Còn tô mì trộn của Sarath, mỗi lần Orm Kornnaphat nhìn thấy đều muốn xách cổ áo Sarath lên đánh cho một trận.
"Nào nào nào, bắt đầu thôi." Watchara Sukchum cầm đũa lên đầu tiên, sau đó duỗi sang món thịt phù dung của LingLing Kwong.
Janet và Punyapat cũng gắp món đó đầu tiên. Hơn nữa sau khi mọi người cắn một miếng đều đua nhau trợn tròn mắt vừa nhai vừa gật đầu và giơ ngón cái lên. Dường như rất ngon, đến nỗi khiến bọn họ không muốn ngừng nhai để nói chuyện.
Orm Kornnaphat thấy mọi người ăn ngon như vậy, cũng giơ đôi đũa ra gắp.
Món thịt làm vô cùng kỳ diệu. Có thịt sườn, có tôm bóc vỏ, có chân giò hun khói, có lòng trắng trứng, còn có một nguyên liệu mà Orm Kornnaphat không biết là gì. Nói chung trông cực tuyệt. Cắn vào cảm thấy cực kỳ tuyệt vời.
Quả nhiên mỗi lần LingLing Kwong làm đồ ăn, Orm Kornnaphat đều cảm thấy mình chính là người con gái hạnh phúc nhất thế giới này. Nhưng mà một tiếng sau, cảm giác hạnh phúc của cô biến mất. Cô bắt đầu nghĩ, mình chính là cô gái bi thảm nhất thế giới này.
Bởi vì Orm Kornnaphat là người mang thức ăn lên sau cùng, tất nhiên phải nhận hình phạt trong truyền thuyết.
"Anh nghĩ ra một ý hay." Mọi người thảo luận nửa ngày, đột nhiên Watchara Sukchum đẩy kính mắt cười có hơi nham hiểm.
"Ý gì?" Toàn thân Orm Kornnaphat ngay lập tức tập trung cảnh giác.
"Đợi lát nữa em cầm máy loa phát thanh ra ngoài rao hàng trên đường phố "Bánh rán xoắn quẩy, năm đồng một cái, đi qua đi lại, đừng bỏ lỡ!" rao hàng đủ năm phút thì coi như vượt qua!"
"Vậy cũng phải có loa phát thanh mới được đúng không?" Orm Kornnaphat lập tức hỏi.
"Không sao, loa phát thanh tổ chương trình của chúng ta nhiều lắm, gọi một cú là đưa tới ngay." Watchara Sukchum mỉm cười.
Orm Kornnaphat quay đầu nhìn tất cả mọi người, tất cả mọi người đều gật đầu. Ngay cả LingLing Kwong cũng nhìn cô với vẻ mặt hứng thú đầy xấu xa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Lingorm] Khi "Nữ thần" đụng phải "Nữ thần kinh"
Hài hước- Một người là nữ thần trên đỉnh vinh quang, khen ngợi không dứt. - Một người là nữ thần "kinh" chuyện xấu vô kể, scandal thay đổi liên tục, bình luận ác ý liên miên. - Khi "nữ thần" đụng phải "nữ thần kinh", cuối cùng sẽ đấu đá đến cô chết tôi sống...