Bạch Thiên Ân nghiêm mặt nhìn từng chiếc xe rời đi mới cảm thấy yên lòng. Cô thở dài ngao ngán. Lúc nãy, thật sự rất sợ, Bạch Thiên Ân quay lại xem biểu tình ảo não của mọi người, cùng ánh mắt có lỗi tha thiết của anh. Cô mỉm cười đưa anh vào bên trong trước.
Hiện tại tất cả nhân viên đều tập trung lại, bao gồm cả anh và cô, ngoài ra không còn ai khác. Bởi vì khách hàng đã bị bọn kia dọa đi hết rồi. Bọn họ còn đòi đập phá quán này nọ nữa. Vốn dĩ Home không có nhiều khách, bây giờ bị đuổi, chẳng phải sẽ trở nên lạnh lẽo hoang vu hay sao? Lại là tiếng thở dài não nề của mọi người. Mà ánh mắt sắc bén của Ngô Nha Lâm không ngừng dành cho Nhược Hàn.
Bạch Thiên Ân bật cười, lấy thái độ lạc quan, đem bánh ngọt và cà phê đến cho Ngô Nha Lâm dùng bữa sáng. Như thường lệ, cho dù có việc gì, Bạch Thiên Ân cũng sẽ lo cho dạ dày của anh trước. Ngô Nha Lâm nhận sự an ủi của cô cũng không khỏi kích động.
- Em tại sao lại làm chuyện dại dột như vậy? - Ngô Nha Lâm cau mày. Anh không muốn cô vì quan hệ của hai người mà vướng vào rắc rối. Huống hồ họ Hắc kia có ý đồ xấu với cô.
- Anh cho rằng chuyện em làm là dại dột sao? - Bạch Thiên Ân hỏi ngược lại anh, làm anh càng trở nên khổ tâm hơn. Anh vốn đã thấy biết ơn cùng có lỗi với cô lắm rồi, muốn tranh thủ thời gian này bù đắp lại cho Bạch Thiên Ân, lại không ngờ bị cô một lần đem đổ hết. Bạch Thiên Ân thở hắt ra, hít thật sâu lướt qua từng gương mặt sớm đã quen thuộc - Em không làm việc không công bao giờ. Lâm, em là thương nhân, sau này chỗ này sẽ thuộc quyền sở hữu của Bạch Bối.
Mọi người kinh ngạc nhìn cô, không ngoại trừ Ngô Nha Lâm. Nhưng đây giống như là lần đầu cô đối với anh là tiểu thư nhà họ Bạch, khiến anh không khỏi cảm giác xa cách. Giọng điệu và cách cư xử của cô rất chuyên nghiệp, khiến anh đột nhiên như biến thành kẻ ngốc. Ngô Nha Lâm biết cô có ý tốt, sẽ đưa Home trở lại như bình thường, nhưng cảm giác này, như là bất an cái gì.
- Bây giờ em còn có việc, anh cho mọi người nghỉ sớm đi. Chút chiều đúng ba giờ đến Bạch Bối tìm em. - Bạch Thiên Ân lại dịu giọng mềm mại dặn dò - Đừng lo, em làm chuyện tuyệt đối chỉ vì anh. - Cô mỉm cười trấn an, lộ ra lúm đồng tiền đáng yêu. Ngô Nha Lâm cũng yên tâm mà gật đầu.
Bạch Thiên Ân nghe Hắc Đình Duẩn thét giá trên trời cũng không lấy làm lạ, chỉ kêu kế toán chuyển tiền đi mà thôi. Còn nữa, Bạch Thiên Ân cũng điều tra rành mạch về người này. Giám đốc công ty đá quý Iron Hắc Đình Duẩn. Tuổi trẻ tài cao gì đó, căn bản là một tên đểu cáng. Bạch Thiên Ân hừ lạnh quăng đống tài liệu lên bàn. Cô cũng sớm nói với Bạch Thiên Thư chuyện của mình, nói tối nay về nhà sẽ bàn tiếp.
Cộc... Lễ tân mở cửa đồng thời thông báo Ngô Nha Lâm đúng giờ hẹn đã đến. Bạch Thiên Ân bảo người nọ lui ra, căn phòng phút chốc chỉ còn hai dáng người. Mà Ngô Nha Lâm thì vô cùng căng thẳng, có thể nói anh chưa từng tham gia bàn công chuyện nghiêm trọng gì với thương nhân này nọ, cứ như con nai con ngơ ngác, có thể bị người khác làm thịt khi chưa kịp ngẩng đầu.
Bạch Thiên Ân nhắm mắt nghỉ ngơi một hồi lâu rồi chuyển tầm nhìn sang anh. Ngô Nha Lâm không lên tiếng, anh có thể đợi được. Bạch Thiên Ân nâng cao gò má, đi lại đẩy anh đến ghế soà, rót trà, muốn anh ngồi lên cho thoải mái hơn, nhìn anh căng thẳng quá.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Full] Cà phê sữa vị đắng
RomanceTên truyện: Cà phê sữa vị đắng Tác giả: Phúc Phễu Thể loại: Hiện đại, nam chính tàn tật, yêu thầm, cảm động, HE Số chương: 27 chương Giới thiệu: Cô, năm mười sáu tuổi, bị anh từ chối tình cảm. Một cô gái sống bươn chải, nhưng cô gái nhỏ có tâm hồn t...