35 hoi tiep

127 0 0
                                    

Tên sách Tác giả Tất cả Truyện kiếm hiệp Truyện cổ tích Truyện dài Truyện ngắn Tập truyện ngắn Tuổi học trò Tiểu thuyết Tình cảm - Xã hội Trinh thám - Hình sự Phiêu lưu mạo hiểm Làm người Triết học - Kinh tế Y học - Sức khỏe Nhân vật lịch sử Lịch sử Dã sử Trung Quốc Cuộc chiến Việt Nam Cổ văn Việt Nam Văn học cổ điển nước ngoài

Truyện kiếm hiệpTruyện tranhTruyện cổ tíchTruyện dàiTruyện ngắnTập truyện ngắnTuổi học tròTiểu thuyếtTình cảm - Xã hộiTrinh thám - Hình sựPhiêu lưu mạo hiểmLàm ngườiTriết học - Kinh tếY học - Sức khỏeNhân vật lịch sửLịch sửDã sử Trung QuốcCuộc chiến Việt NamCổ văn Việt NamVăn học cổ điển nước ngoài

Ỷ Thiên đồ long ký - Hồi 35 : ĐỒ SƯ HỮU HỘI THỤC VI ƯƠNG

Chẳng qua một chút danh hờ,

Ngoài thì báo oán trong chờ lên ngôi.

Máu đào thấm đất bao người,

Thiếu Lâm trường hận một đời bỏ đi.

Chưởng của Lộc Trượng Khách đánh lén Trương Vô Kỵ đúng ngay lúc chàng phải dùng toàn lực chống đỡ nội kình của mười tám tên phiên tăng liên thủ ở đằng trước, thành thử phía sau không có hộ thể thần công che chở. Huyền Minh hàn độc xâm nhập vào thân bị thương rất nặng, chàng bèn ngồi xếp bằng vận chuyển Cửu Dương chân khí quanh người ba lần rồi thổ ra hai ngụm máu bầm mới thấy đỡ tức ngực, mở mắt ra thấy Triệu Mẫn nhìn mình vẻ mặt hết sức lo lắng.

Trương Vô Kỵ ôn tồn nói:

- Triệu cô nương, phen này khiến cô thật khổ sở.

Triệu Mẫn đáp:

- Đến giờ này chàng vẫn còn gọi em là ?Triệu cô nương? ư? Em chẳng còn là người của triều đình, cũng không còn là quận chúa, trong lòng chàng ... chàng vẫn coi em là một tiểu yêu nữ hay sao?

Trương Vô Kỵ từ từ đứng lên nói:

- Tôi hỏi cô một câu, cô nói thực cho tôi biết, vết kiếm trên mặt biểu muội Ân Ly của tôi, có phải do cô rạch hay không?

Triệu Mẫn đáp:

- Không phải.

Trương Vô Kỵ hỏi:

- Thế thì ai đã hạ thủ?

Triệu Mẫn đáp:

- Em không thể nói cho chàng hay được. Đến khi nào chàng gặp Tạ đại hiệp, ông ta sẽ nói cho chàng nghe môi việc.

Trương Vô Kỵ lạ lùng hỏi:

- Nghĩa phụ của tôi biết rõ ư?

Triệu Mẫn nói:

- Nội thương của chàng chưa khỏi, càng hỏi nhiều càng thêm rắc rối. Em chỉ nói với chàng một điều, nếu như chàng tra rõ ngọn ngành, Ân cô nương nếu thực là do em hại, chẳng cần chàng ra tay, em lập tức tự vẫn tạ tội ngay trước mặt chàng.

Trương Vô Kỵ thấy nàng nói như chém đinh chặt sắt không thể không tin, trầm ngâm một hồi rồi nói:

- Chắc có lẽ trên chiếc thuyền của Minh Giáo Ba Tư có cao thủ mai phục, nửa đêm thi triển tà pháp xông thuốc cho mình mê đi rồi hại biểu muội của tôi, sau đó ăn trộm đao Đồ Long và kiếm Ỷ Thiên. Cứu được nghĩa phụ ra xong, chắc phải đi Ba Tư một chuyến, hỏi Tiểu Siêu cho rõ ràng.

Nhóm truyện mớiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ