Chương 72

5.3K 249 3
                                    

Lúc này, đừng nói Hàn tổng ở bên cạnh không hiểu ra sao rồi lại không cam lòng, cho dù là đương sự Nặc cảnh quan cũng không biết nên giải thích thế nào về vấn đề quỷ dị này.

Suy tư nửa ngày, Nặc cảnh quan cảm thấy từ thuyết tương đối giữa chỉ số thông minh của cô và Hàn tổng mà nói, cô vẫn nên thẳng thắn sẽ được khoan hồng, như vậy tuy rằng Hàn tổng cũng sẽ phẫn nộ, nhưng so với lời nói dối bị vạch trần sau bị bạo lực còn tốt hơn nhiều.

"Chuyện ngày hôm nay thật có chút phức tạp, lẽ ra ta một mình ứng phó cũng đã khó giải quyết, sai là ở chỗ không ước lượng được thực lực của hai bên, cư nhiên tự mình tìm đến một đảng đối lập, đến cuối cùng diễn ra một hồi hỗn chiến tự ta cũng không hiểu rõ, giúp đỡ ta hay không trước khoan hãy nói đến, nhưng ta bảo đảm, trong chiến dịch này, ta tuyệt đối chỉ là một tham mưu, thật sự....."

Hàn Nại nhíu mày, nhìn Nặc Nhất Nhất, giọng nói băng lãnh: "Nói tiếng người."

".... Thân ái ngươi tha thứ cho ta đi, chuyện ngày hôm nay thừa nhận sai lầm, ác danh của Bạch Bạch tuy rằng tồn tại, hơn nữa có tác dụng lửa cháy đổ thêm dầu, nhưng dù sao cũng là vì ta, nàng làm bạn bè làm thành như vậy cũng thật sự đạt đến một trình độ nào đó rồi, nếu như ta lại khi dễ nàng thì thật sự thiên lý khó dung. Cho nên, ta nguyện ý bị phạt, chỉ là trước khi bị chém đầu, ngươi có thể giải thích cho ta một chút ngươi và ba ta rốt cuộc là như thế nào?"

Hàn Nại nhìn Nặc Nhất Nhất cười băng lãnh: "Nặc cảnh quan, có phải ta quá rộng lượng rồi hay không? Mỗi lần đều nói sang chuyện khác, quên trọng điểm?"

"Cái gì?" Tư duy của Nặc cảnh quan không cùng một kênh với Hàn tổng, có thể nhìn biểu tình của Hàn Nại, tuyệt đối không phải cảm giác ôm một cái là có thể qua mặt như bình thường, cứ như vậy, Nặc Nhất Nhất không khỏi có chút khẩn trương. Đó là chuyện gì a, vận khí của cô thực sự là quay lưng rồi, thế nào sẽ sống không bằng chết hết lần này tới lần khác ở lúc mấu chất lại gặp phải xui xẻo.

Hàn Nại nhìn chằm chằm Nặc Nhất Nhất hồi lâu, không nói gì, xoay người hướng bên ngoài tiểu khu chuẩn bị lái xe đi, Nặc Nhất Nhất nhìn nàng như vậy, vội vã đi theo.

Vì bái phỏng ba Nặc và Nặc mụ mụ, Hàn Nại cố ý thay đổi một chiếc xe khiêm tốn, Nặc Nhất Nhất nhìn nàng ngồi ở ghế lái, trong lòng có chút chua xót. Nữ nhân xinh đẹp quý giá cỡ nào, vì cô mà nỗ lực nhiều như vậy, cô rốt cuộc có tài đức gì?

Nhìn Nặc Nhất Nhất đứng ở bên cạnh vướng bận lại không lên xe, Hàn tổng cắn môi, đôi mắt mang tâm tình phức tạp nhìn Nặc Nhất Nhất. Kỳ thực nội tâm của Hàn Nại cũng rất mâu thuẫn, tuy rằng nàng hiểu rõ Lưu Bạch Ngọc, hiểu rõ Nặc Nhất Nhất. Nhưng trong thế giới của nàng tình cảm chính là sự tồn tại duy nhất, vô luận là tình bạn hay tình yêu, đều là phi thường duy nhất khó được. Hai người này trong sinh mệnh của nàng đều là sự tồn tại quan trọng đặc thù,mà tình cảm giữa hai người này nàng cũng chưa từng hoài nghi, nhưng hôm nay, lúc Lưu Bạch Ngọc cùng Nặc Nhất Nhất có cùng một loại tư thái buông lỏng mà xuất hiện ở Nặc gia, trong lòng Hàn Nại đột nhiên có một tia ủy khuất cùng không cam lòng. Không phải là vì cái gì khác, chỉ là nàng muốn hỏi một chút Nặc Nhất Nhất, rốt cuộc trong lòng cô, nàng là một loại tồn tại như thế nào, vì sao mỗi thời điểm mấu chốt, sóng vai đứng bên cạnh cô vĩnh viễn là Lưu Bạch Ngọc? Vì sao phản ứng đầu tiên của cô vĩnh viễn không phải là nghĩ đến nàng? Sáng sớm lúc ở nhà, nàng muốn nói cho Nặc Nhất Nhất biết tình huống của nàng bên này, nhưng Nặc cảnh quan thấy nàng muốn nhúng tay vội vàng cắt đứt, hiện tại, Hàn Nại thật sự muốn hỏi một chút Nặc Nhất Nhất, hai chúng ta rốt cuộc là ai không biết biểu đạt, ân?

[BIÊN TẬP XONG] Ôm Đầu, Ngồi Xuống!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ