Chương 26

5.5K 412 39
                                    

Thạch Lựu mang theo thực hạp mới vừa vào cửa, suýt nữa đụng phải nha đầu Lục Chi, Lục Chi vội vàng tránh ra hai bước!" Cười nói: "Ngươi đã trở về Thạch Lựu tỷ, phu nhân đang gọi ta đi tìm các ngươi đây, tỷ tỷ cũng thật là, gọi thiện cũng chậm như vậy!"

Thạch Lựu lúc này đang nghẹn một bụng lửa, cũng không tiện phát tác, một câu cũng không đáp, liền lách qua Lục Chi, mang theo thực hạp bày thức ăn lên bàn, nghẹn đến Lục Chi không hiểu ra sao, nghi hoặc nhìn về phía hai tiểu nha đầu phía sau Thạch Lựu.

Hai nha đầu kia lúc này đang cúi đầu mím môi, quay đầu lại còn nháy mắt lắc đầu mấy cái với Lục Chi, tựa hồ bảo nàng không nên hỏi nhiều, Lục Chi chỉ đành phẫn nộ đi trắc thính, đỡ Nhan Thị ra dùng bữa.

Thạch Lựu tận lực đè nén tâm tình, sợ vạn nhất phu nhân hỏi nguyên do, cũng sẽ phải chịu phần uất ức này nên chỉ đành im lặng.,

Nhưng bầu không khí trong chính phòng đã rõ ràng đến không thể rõ ràng hơn, Nhan Thị vừa bước ra liền há miệng muố hỏi, có thể tưởng tượng đến Thạch Lựu gọi thiện cũng mất nhiều thời gian như vậy, chỉ cần suy nghĩ một chút trong lòng đại khái đã có đáp án, ánh mắt khẽ chuyển, vẫn là không mở miệng.

Cố Sanh nhìn thấy một phòng nha đầu, ma ma, vốn dĩ vẫn chìm đắm trong mộng đẹp nàng sẽ trở thành Cửu vương phi, hôm nay chỉ vì Cố Nhiêu được vài quả lệ chi sắc mặt đều giống như trong nhà có tang, nghĩ cặn kẽ nguyên nhân, chỉ sợ cũng là bởi vì cho rằng đại hoàng tử sắp tới sẽ đăng cơ.

Cố Sanh thở dài, trong đầu cũng cảm giác áp lực, nếu như nàng tuyên bố với mọi người ở đây: "Đại hoàng tử chỉ như một con chim, tương lai chỉ có thể dựa vào a dua nịnh hót sống tạm qua ngày, hắn bất quá là một con châu chấu bám trên đuổi rồng của Cửu Điện Hạ mà thôi."

Tám phần tất cả mọi người sẽ cảm thấy nàng quá lừa mình dối người.

Hơn nữa trong phòng này còn có mấy nội quỷ Trầm di nương đã mua chuộc, lời này nếu truyền đến tây sương, nhất định sẽ làm cho đám người tự cho là bản thân đắc thế kia nghĩ Cố Sanh nàng là đố kị đỏ mắt, mới nói ra những lời như vậy.

Suy nghĩ chốc lát, Cố Sanh nhìn một chút vẻ mặt u sầu của Nhan Thị, vui đùa nói: "Nương, nhị tỷ được chút ban thưởng, chúng ta liền u sầu như vậy? Tốt xấu gì cũng nên chờ bốn năm sau, nàng đủ tuổi đại hoàng tử nạp nàng vào phủ, lúc đó chúng ta mới lo lắng cũng không muộn a."

Nhan Thị nghe nàng chế nhạo, tâm tư càng thêm trầm trọng, nhíu mày nói: "Sao ngươi biết đại điện hạ nhất định nạp Cố Nhiêu."

Cố Sanh cũng không nóng nảy, cười hì hì nói: "Vậy ta thử nghĩ một hướng khác, một phương hướng rất xấu, không phải là nhị tỷ lên làm một trắc phi sao? Việc này tốt xấu gì cũng phải đợi nhị tỷ qua kê lễ* mới có thể, ít nhất cũng phải bốn năm nữa. Hiện nay có cái gì phải lo lắng? Hôm nay đại hoàng tử ban cho nàng một chút hoa quả, đều qua tay nô tài đưa đến, hắn là một hoàng tước thành niên, gặp riêng quân quý tuổi nhỏ sẽ vi phạm luân thường, trước mặt công chúng cũng chỉ có thể ban thưởng hiến vũ, mời dùng thiện mà thôi, giao tình có thể sâu bao nhiêu? Nhị tỷ nếu như trước mặt mọi người nói ra chuyện quá giới hạn, trong lòng đại hoàng tử sẽ nghĩ như thế nào? Ta cần phải tin tưởng nhị tỷ là một người có đầu óc, sẽ không tự chui đầu vào rọ, nương cứ an tâm đi."

[BIÊN TẬP XONG] Trọng Sinh Chi Đế Quốc Sủng PhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ