Chương 4

9.3K 497 13
                                    

Cố Sanh liếc mắt nhìn ma ma đứng bên cạnh lão gia, đó là Lý ma ma nhà Trầm di nương, ngày hôm trước ở hoa viên hậu viện, nàng ta còn ngay trước mặt Cố Sanh nha mỏ nhọn lợi trào phúng mẫu thân Nhan Thị của nàng một phen.

Trong lòng Cố Sanh cười thầm, lúc này đúng là một thời cơ tốt để ăn miếng trả miếng, lập tức ra vẻ sợ hãi lui ra vài bước.

Cố lão gia thấy nàng không hiểu sao đột nhiên lui về phía sau, đứng ở xa vài bước không hề tiến lên, trong lòng có chút không kiên nhẫn, nặng thêm ngữ khí thúc giục: "Làm sao vậy? Phụ thân gọi ngươi đến, ngươi không nghe thấy sao?"

Trong lòng Cố Sanh bình tĩnh nhưng nét mặt lại lộ ra sợ hãi do dự, khiếp sợ nhỏ giọng nói thầm một câu, mọi người ở đây vươn lấy cổ, nhưng cũng không nghe rõ, trở nên hiếu kỳ, nín thở ngưng thần đợi nàng cho ra giải thích.

Cố Huyền Thanh mới vừa bị trêu chọc nổi lên một chút tình thương của phụ thân, rất nhanh bị mài mòn, lập tức lớn giọng, bày ra thái độ thường ngày đối với quan viên hạ cấp, mệnh lệnh Cố Sanh nói: "Ngươi nói cái gì, đến đây, lớn tiếng một chút."

Cố Sanh thấy mọi người đều đã đem ánh mắt dời lên người nàng, lập tức hơi ngẩng đầu, vành mắt đỏ lên, giọng nói không lớn nhưng rõ ràng trả lời: "Sanh Nhi không dám đến, lúc nhị tỷ cùng phụ thân, Sanh Nhi không thể đến gần."

Một câu non nớt giọng trẻ con, chấn động người đầy gian nhà vẻ mặt mờ mịt, trong lòng nói hài đồng năm tuổi này thế nào sẽ có cách nghĩ thấp kém như vậy.

Chỉ có lão phụ nhân đứng bên cạnh Cố lão gia khuôn mặt trắng bệch, cúi đầu che giấu chột dạ.

Cố Huyền Thanh nghe vậy cơn tức xông thẳng lên đầu, nhíu mày lạnh giọng hỏi: "Nương của ngươi chính là giáo dục ngươi như vậy?"

"Không phải nương nói." Cố Sanh lắc đầu, đơn thuần đơn thuần nhìn về phía Lý ma ma ở bên cạnh, hồi đáp: "Ngày đó ta thấy phụ thân cùng nhị tỷ ở bên hồ cho cá ăn, cũng muốn đi đến cùng nhau chơi, Lý ma ma ngăn cản ta, muốn ta quay về trong phòng, nàng nói lúc có lão gia cùng nhị cô nương, sẽ không có việc của ta."

Cố Huyền Thanh đầu tiên là sửng sốt, lấy lại tinh thần quay đầu trừng mắt nhìn Lý ma ma, lớn tiếng quát : "Làm càn!"

Lý ma ma phụp một tiếng quỳ rạp xuống đất, nức nở cầu xin tha thứ nhận sai.

Một hạ nhân dám đối với Quân Quân của quý phủ không cung kính như vậy, dĩ nhiên cũng là bởi vì Cố lão gia thường ngày chậm trễ chính phòng.

Hôm nay nghe Cố Sanh "Vô tâm vô phế" nói ra, Cố Huyền Thanh vừa xấu hổ vừa tức giận, lúc này gọi tới nội thị, đem Lý ma ma kéo xuống phía dưới, gia pháp xử trí.

Cố Nhiêu khiếp sợ nhìn Lý ma ma bị kéo ra ngoài.

Nàng không nghĩ tới bản thân tìm phụ thân đến làm cứu binh, lại bị tam muội làm côn mà sai sử, tổn hại một viên tâm phúc của nàng, nhất thời tức giận đến khuôn mặt đỏ bừng, ôm cổ Cố Huyền Thanh gào thét khóc muốn mẫu thân.

Vừa khóc nháo khiến Cố Huyền Thanh giật mình tỉnh giấc, nhớ đến Lý ma ma là vú em của Trầm di nương, hắn nhất thời cả kinh, vội vàng đổi giọng khiến nội thị đem người trước nhốt vào nhà củi, chờ đợi xử trí

[BIÊN TẬP XONG] Trọng Sinh Chi Đế Quốc Sủng PhiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ