Cố Sanh vừa muốn phản bác, giọng nói có vẻ non nớt bên cạnh đã chặn ngang: "Lưu đại thẩm, người ta là khách nhân, sao ngài có thể nói như vậy!"
Cố Sanh quay đầu nhìn đến, thì ra là tiểu cô nương trong thôn vừa rồi bị tiểu nhân tra mê hoặc.
Quả nhiên, vưu vật không hỏi thân ở nơi nào, sẽ luôn có một đống người thề sống chết bám theo.
Tiểu cô nương mới vừa bị tiểu nhân tra lừa gạt đến một văn tiền mừng tuổi cuối cùng, mới mười hai mười ba tuổi tuổi, ngũ quan thanh tú, có màu da khỏe mạnh đặc hữu của người dân ven biển, hai bên cánh mũi điểm vài đốm nhỏ hồng sắc, là vết tích do ánh dương quang chiếu rọi.
Tiểu cô nương khẩn trương đến đỏ mặt tía tai, dùng loại thái độ này nói chuyện với trưởng bối trong thôn sẽ bị mắng, nàng dùng khóe mắt âm thầm xem xét "thiên thần" có đôi mắt phím kim quang như ánh nắng kia, trong lòng nhất thời lại có chút lo lắng, ngẩng đầu lên đối diện vị đại thẩm nói năng lỗ mãng.
Cố Sanh đang ở vào thời kì không ăn giấm chua tâm trạng không tốt, thấy thế ánh mắt chợt lạnh, mũi nhọn lập tức chuyển hướng sang tiểu nhân tra, liếc mắt yên lặng chất vấn: "Tiểu cô nương này với ngươi là chuyện gì xảy ra?"
Cửu Điện Hạ bị"thai phụ cuồng bạo" trừng, tiếu ý mê người trên mặt lập tức cương cứng, đứng dậy muốn đỡ thư đồng ngốc quay về nhà — siêu phẩm hoàng tước không thể bị giáo huấn trước mặt thôn dân.
Đúng lúc này, xa xa truyền đến một trận tiếng động lớn, mọi người quay đầu nhìn xung quanh, chỉ thấy mấy hán tử trẻ tuổi vui mừng nhảy nhót vây quanh thôn trang hô to gọi nhỏ truyền báo tin tức gì đó.
Chờ bọn hắn chạy đến gần bàn trà, thôn dân xung quanh mới nghe rõ thì ra là tin tốt "Hoàng thượng khải hoàn hồi kinh" truyền vào thôn.
Chuyện này đối với người trong thôn không thể nghi ngờ chính là thiên đại tốt lành.
Giặc cỏ bị triều đình dàn xếp, hơn hai mươi vạn "thổ phỉ" được bình định, đây biểu thị cho việc tiểu thôn năm sau sẽ không gặp nguy cơ bị đánh cướp nữa.
Hiện trường lập tức sôi sục giống như nước lạnh đổ vào chảo dầu nóng, các thôn phụ ầm ĩ cười vang, khiến Cố Sanh nhất thời quên ghen tuông, cũng nhảy nhót vui mừng cùng mọi người.
"Ta đã sớm nói qua, thánh thượng dẫn theo siêu phẩm hoàng tước xuất chinh, tất nhiên sẽ đánh đâu thắng đó; không gì cản nổi, bách chiến bách thắng! Đại Hạ ta nhất thống vạn vạn niên!"
Nói lời này chính là một lão hán lưng còng, mái tóc hoa râm vãn thành búi, hắn là tú tài duy nhất trong thôn này, cũng là tiên sinh của học đường trong thôn.
Lúc này, trên mặt lão hán toát ra kiêu ngạo, dường như người đánh thắng liên tiếp ba trận bên bờ Trường Giang phá hơn mười vạn địch quân không phải siêu phẩm hoàng tước xa không với tới mà chính là thân nhân của hắn, tự hào đến tột đỉnh.
Thôn dân xung quanh hài lòng đến viền mắt phiếm, thôn phụ mới vừa châm chọc Giang Trầm Nguyệt "không dùng được" Cầm tay áo lau nước mắt, ngẩng đầu nói với lão hán: "Thôn trưởng nói xem, thôn chúng ta sang năm góp đủ ngân lượng, cũng có thể lập sinh từ cho siêu phẩm hoàng tước rồi."

BẠN ĐANG ĐỌC
[BIÊN TẬP XONG] Trọng Sinh Chi Đế Quốc Sủng Phi
РазноеTên tác phẩm : Trọng Sinh Chi Đế Quốc Sủng Phi Tác giả : Tiêu Y Y Tình trạng: Liên tái Thể loại : trọng sinh, cổ đại, dị thế, chính kịch, ngọt sủng...... Dịch giả : QT Tiên Sinh Editor: Lạc Thủy Vô Tâm Link: https://lacthuyvotam.wordpress.com/trong...