Chương 47: Sản phẩm giả mạo

5.2K 65 2
                                    

Editor: linktarn


"Được rồi, ngồi xuống đi." Chu Lăng Vân dương dương cằm, "Đừng có đứng đó mãi, ta đến đây chính là tìm cậu nói chuyện phiếm."

Bạch Lạc Nhân cầm một chiếc ghế dựa, ngồi ở ngay trước cửa phòng vệ sinh, để ngăn cái người dễ nổi khùng ở bên trong kia nhỡ có nghe thấy lời nào chói tai cũng không thể xông ra ngoài .

"Cậu sao lại ngồi xa như vậy a?" Chu Lăng Vân buồn bực.

Bạch Lạc Nhân không biết như thế nào trả lời, vì thế lấy đại một cái cớ.

"Tôi thích mùi của nhà vệ sinh."

Chu Lăng Vân, "... Nếu vậy hay hai ta vào đó trò chuyện?"

"Đừng !" Bạch Lạc Nhân vội vàng ngăn lại, "Một mình tôi hưởng thụ là được rồi !"

Chu Lăng Vân vững như Thái Sơn ngồi đối diện Bạch Lạc Nhân, ánh mắt nhìn Bạch Lạc Nhân đầy khó hiểu. Im lặng một hồi lâu, Chu Lăng Vân đột nhiên nhếch một khóe miệng, buồn bã nói: "Ta đã thấy Cố Hải ."

"Cái gì?"

Bạch Lạc Nhân theo quán tính, lập tức tỏ vẻ giật mình, giấu kỹ như vậy rồi, như thế nào mà còn bị phát hiện?

Cố Hải vừa nghe lời này, lúc này muốn mở cửa đi ra ngoài, tay nắm cửa vừa vặn mở, lại nghe bên ngoài nói tiếp một câu, "Đang ở phòng làm việc của ta !" Kết quả vừa hé cửa ra một chút lại bị Bạch Lạc Nhân hung hăng đóng lại.

Bạch Lạc Nhân thở phào một hơi, náo loạn cả nửa ngày là đang nói đến Cố Dương.

"Cậu làm gì thế ?" Chu Lăng Vân ánh mắt liếc về cánh cửa phía sau Bạch Lạc Nhân.

Bạch Lạc Nhân cười ngượng ngùng trả lời, "Gió."

Chu Lăng Vân gật gật đầu, liền không nói thêm gì nữa.

Bạch Lạc Nhân nhịn không được mở miệng hỏi: "Cậu ấy như thế nào mà lại bị ngài bắt ?"

"Hôm nay cậu ta từ ký túc xá của cậu đi ra, trên đường trở về liền bị ta bắt."

Bạch Lạc Nhân tỏ vẻ kinh ngạc, Cố Dương cũng quá xui xẻo đi? Đầu tiên là bị Cố Hải đánh một trận, trên đường trở về còn bị Chu Lăng Vân bất ngờ chặn lại, nghĩ như vậy mà trong lòng thấy không đành .

Chu Lăng Vân nhìn thấy vẻ mặt Bạch Lạc Nhân, hảo ngôn trấn an nói: "Cậu yên tâm, cậu ta dù sao cũng là em trai của cậu, ta nhất định sẽ đối xử tử tế với cậu ta ."

"Đối xử tử tế" bốn chữ này Chu Lăng Vân nói ra đặc biệt cẩn trọng.

Bạch Lạc Nhân thái độ hoàn toàn ngược lại, "Sư trưởng, ngài đừng suy xét đến cá nhân tôi, đây là chuyện giữa hai người, người ngoài như tôi tốt nhất không nên nhúng tay vào."

"Nhưng ta nghe nói hai cậu tình cảm đặc biệt tốt a !" Chu Lăng Vân còn đang thử.

Bạch Lạc Nhân lập tức phủ nhận, "Tôi cùng cậu ta tình cảm rất bình thường, là ngài tưởng vậy a, chúng tôi lại không có  quan hệ huyết thống, mười bảy tuổi mới quen biết nhau, biết nhau không bao lâu thì tôi đã nhập ngũ , căn bản không có thời gian bồi dưỡng cảm tình."

Thượng Ẩn - quyển 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ