Chap 35

1.8K 107 31
                                    

Cả một quân đoàn ác quỷ và thiên thần đều đã đổ gục toàn bộ... Vương Nguyên run lên, hành động tàn ác vừa rồi là sao? Không phải hắn là thừa tướng của ma giới sao? Tại sao lại... Lưu Chí Hoành nhìn ra nét kinh hãi trên khuôn mặt Vương Nguyên, lao đến phía hắn đang đứng... Vương Nguyên không kịp giữ kẻ bên cạnh lại, trực tiếp đuổi theo... Lưu Chí Hoành đứng trước mặt hắn căm tức nhìn...

Hắn mỉm cười, có chút khinh bỉ hời hợt hỏi...

-Con trai yêu quý của ta cũng ở đây sao? Ta thật không ngờ con lại cùng phe với chúng...

Vương Nguyên lần này mơi thực sự là sững người...Con trai? Vẫn biết Lưu Chí Hoành là con trai của một ác quỷ... nhưng chuyện này thì... Chí Hoành thét lên...

-Ông im ngay cho tôi... Ông đã là cha của tôi từ bao giờ mà tôi không biết?

-À phải, ta quên mất, ta đâu có đứa con trai nào như ngươi... phải không?

Vương Nguyên vẫn chưa hiểu hết câu chuyện, nheo mắt nhìn hai kẻ đang đối thoại... Tên thừa tướng quay người nhìn Vương Nguyên...

-Chà chà, đây là thiên thần đã đánh bại rất nhiều ác quỷ đây mà... Là Vương Nguyên đúng không? Con trai, à không, cậu Chí Hoành đây chưa kể cho cậu biết quan hệ giữa chúng ta sao? Lưu Chí Hoành, cậu thật là... Người cha này đáng xấu hổ đến mức cậu không dám kể cho bạn bè mình sao?

Nguyên nhìn Lưu Chí Hoành, Chí Hoành nắm chặt bàn tay, cả cơ thể run lên tức giận...

-Chí Hoành, chuyện này là sao? –Nguyên đặt tay lên vai Hoành, có ý giúp người kia lấy lại bình tĩnh...

-Ông ta là cha tôi... Lưu Dược Lân, Ông ta đã sớm biết con lai giữ một sức mạnh rất khủng khiếp nên mới đến nhân giới và gặp được mẹ tôi... Khi đó, mẹ tôi là gái bao tại một quán bar trong thành phố... Sau đó, mẹ sinh ra tôi, ông ta cũng không hề đến thăm một lần... Cho đến năm tôi năm tuổi, ông ta bất ngờ đến đưa tôi về ma giới, ông ta cho tôi thử đủ các bài kiểm tra sức mạnh, sau khi kết luận tôi không có sức mạnh mà ông ta cần, ông ta coi tôi như đồ bỏ và còn định giết tôi... Nếu không nhờ ma vương cha Tuấn Khải thì có lẽ tôi đã không còn được đứng đây...

-Còn mẹ anh? Bà ấy đâu?

-Bà ấy vẫn còn sống, hôm trước tôi phải giúp thiên giới là do chúng đã bắt mẹ tôi để ép buộc tôi... Tôi từ lâu đã không coi ông ta là cha mình, tôi làm việc cho ma giới là muốn trả nghĩa cho ma vương...

-Vậy giờ thì sao? Mẹ anh?

-An toàn về nhà rồi, tất cả đều nhờ một người đàn ông kì lạ trên thiên giới giúp đỡ... Bọn chúng liên tục gọi ông ấy là điện hạ mà lại giam lỏng ông ấy...

-Cha nuôi? Chính là cha Thiên Tỉ đã giúp anh đấy...

Hoành hơi ngạc nhiên nhưng rồi lại mỉm cười nhìn về phía Thiên Tỉ...

-Tôi nợ cậu cha cậu ấy rồi!

-Chà... Hai cậu hàn huyên đủ chưa? Nếu không còn việc gì thì mời hai cậu đi cho... Ta không muốn giết hai kẻ như hai cậu, chỉ làm bẩn tay ta...

[Khải-Thiên]Yêu nhầm ác quỷ (Hoàn)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ