CHAP 60: EM THÍCH TƯỞNG AI CŨNG YÊU MÌNH.

4.8K 219 22
                                    

EM LÀ NAM, ANH CŨNG YÊU 2.

CHAP 60: EM THÍCH TƯỞNG AI CŨNG YÊU MÌNH.

"Cậu! Giám đốc Thôi cũng không có nói chuyện kiểu đó với tôi." Giám đốc Trương mặt đỏ bừng.

"Tôi không phải ông ta. Chúng tôi hoặc là hợp tác đem chuyện nhanh chóng giải quyết, hoặc là kéo dài, tùy ý ông, nhưng nếu như ông muốn kéo dài, hậu quả gây ra tôi và công ty tôi đều không phải chịu trách nhiệm." giám đốc Trương kinh ngạc nhìn An Tử Yến với độ tuổi không phù hợp với dáng vẻ lạnh lùng và quả quyết, thẳng đến khi An Tử Yến đi ra khỏi phòng làm việc ông ta vẫn còn chưa lấy lại tinh thần, Mạch Đinh thử hòa giải: "Giám đốc Thôi thật sự là có chuyện mới để chúng tôi đến đây thay thế ông ấy, ông ấy rất coi trọng công ty của ông, tuy rằng cấp trên của tôi tính khí không tốt, lời nói lại không lễ độ, nhưng anh ấy là giỏi nhất, giỏi nhất nhất luôn." Cậu giống một nhân viên tiêu thụ vụng về muốn để người khác biết An Tử Yến tốt thế nào, nhưng tìm không ra từ ngữ.

"Anh không có thời gian đợi em đâu." Bên ngoài vang lên giọng nói không kiên nhẫn của An Tử Yến, Mạch Đinh vẫn còn bổ sung thêm mấy câu rồi mới đi ra, An Tử Yến nói không có thời gian đợi Mạch Đinh nhưng vẫn luôn đứng bên ngoài đợi cậu ấy. cậu đi bên cạnh anh, không khỏi lo lắng: "Nếu như bên đây đổi ý muốn giám đốc Thôi đến thì làm sao đây?" An Tử Yến không nói gì, không thèm quan tâm. Mạch Đinh đối với anh không có cách nào khác, với tính cách anh không có cách nào, quá tùy ý, quá nhiều chuyện không quan tâm.

"Ngoài em ra, còn có gì đối với anh là quan trọng?" có thể hỏi ra lời mặt dày này cũng không dễ dàng, quả nhiên An Tử Yến ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn Mạch Đinh: "Em là ai?"

"Em là Mạch Đinh, trên giấy kết hôn của anh có tên em." Mạch Đinh nghiêng đầu nghiêm túc trả lời, An Tử Yến nhịn không được đẩy nhẹ đầu cậu, lời nói rất khó nghe không ra sự sủng nịch trong đó: "Đồ điên."

Bầu trời sau khi khóc nức nở cảm thấy mệt mỏi nên thu lại nước mắt, mưa ngừng lại, sắc trời vẫn u ám như trước. Hai người vô tình đi dạo đến công viên, dân cư rất ít. Mạch Đinh lấy ra khăn giấy lau khô nước đọng trên ghế dài, vẫn đang suy nghĩ chuyện của công ty. Một chú chó không có người dắt, không biết từ lúc nào xuất hiện trước mắt Mạch Đinh, dáng vẻ nó rất ung dung, vươn hai chân trước dài ra ngáp một cái, cho dù Mạch Đinh ngồi trước mặt nó, nó cũng không đem Mạch Đinh cho vào mắt. mắt chó nhìn người kém, mày dám không nhìn tao, quá giống với An Tử Yến, Mạch Đinh vậy mà lại đang so đo với chó.

Cậu vươn tay phát ra âm thanh gọi chó: "Qua đây, chó ngoan, đến đây đi." Cậu vỗ vỗ đầu gối, thử thuần hóa "An Tử Yến"! chó không thèm để ý Mạch Đinh, xoay người nằm bò ra đất. Mạch Đinh nhẹ giẫm chân muốn thu hút sự chú ý của chó: "Có đồ ăn ngon nè, mau qua đây." An Tử Yến ở một bên gọi điện thoại che loa lại, ngiêng đầu qua: "Không được tùy ý trêu chọc chó."

"Yên tâm, động vật rất thông minh, chỉ cần anh có trái tim lương thiện, không mang địch ý với nó, nó sẽ không cắn anh. Nếu không công chúa Bạch Tuyết bên cạnh làm sao lại có nhiều động vật như vậy, động vật so với người nào đó còn dễ gần gũi hơn."

[HOÀN]《Em là nam, Anh cũng yêu 2 - 你是男的, 我也爱 第2部》Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ