EM LÀ NAM, ANH CŨNG YÊU 2.
CHAP 148: CÀNG ĐAU LẠI CÀNG KHÔNG CHỊU ĐƯỢC ĐI TỔN THƯƠNG.
**Hôm nay buồn tình nên dịch xong post luôn. Đừng ai hỏi tại sao. Tui thích thì tui post thôi. Đoạn cuối có chút hy vọng rồi, không biết chap sau sẽ thế nào, mong là hai người sẽ làm hòa**
An Tử Yến đứng trước phòng của ông nội, rõ ràng chân không thuận tiện lại cứ ở lầu hai, thật biết gây phiền phức cho người ta, anh đẩy cửa ra đi vào, căn phòng ngoại trừ thiếu vắng chủ nhân ra, thì không có bất cứ thay đổi nào, An Tử Yến nhìn bức ảnh mình lúc nhỏ cùng ông nội trong khung hình, sau đó mở ngăn kéo ra, bên trong có vài món đạo cụ chỉnh người buồn chán, âm thanh của Mạch Đinh vang lên trong tai anh.
(Ông nội, ông lại lừa con, một chút cũng không vui!
Ông nội, ông giúp con nói với An Tử Yến, anh ấy chỉ biết ăn hiếp con!
Ông nội, An Tử Yến anh ấy...)
Ba người trở thành hai người, hai người trở thành một người, người nói muốn ở bên cạnh anh đều rời khỏi anh mà đi, nếu không phải là Mạch Đinh anh không thể có cách nào để chống đỡ đoạn thời gian đó, lúc đó, đem Mạch Đinh ôm vào trong lòng mình chỉ muốn: thật may còn em ấy ở đây, không thể lại mất đi em ấy.
Mạch Đinh ngồi trong công viên rất lâu chống đầu gối đứng dậy, công viên này là nơi An Tử Yến nhất định sẽ qua khi trở về nhà, con người thật sự rất mâu thuẫn, mâu thuẫn đến buồn cười, miệng nói muốn rời xa anh ấy, trong lòng lại hy vọng ở gần anh ấy, bị thương nhiều lần cũng không thể nào tiếp nhận giáo huấn, vẫn ôm hy vọng buồn cười, nhưng lúc chân chính đối diện, lại thay đổi mùi vị.
Em, có phiền không...
Đi cho anh, anh không muốn nhìn thấy em.
An Tử Yến, anh lại nói thêm nhiều lời nhẫn tâm nữa đi, em muốn xem xem, phải nói bao nhiêu câu em mới có thể không nhớ anh như vậy, mỗi một sợi dây thần kinh đều đang căng chặt, không dám thả lỏng, em sợ một khi thả lỏng em sẽ chạy đến trước mặt anh van xin anh đừng đuổi em đi, van xin anh yêu em, em không muốn tự tôn, em chỉ cần anh.
Bốn ngày, thời gian là trôi quá nhanh hay là quá chậm, Mạch Đinh vãn luôn làm tổ trong sofa nhà Lí Minh, cậu ngủ không được lại không muốn nhúc nhích, đa số thời gian đều nhìn điện thoại, không có một tin nhắn, An Tử Yến không phải đã nói là không cho phép mình rời xa anh ấy sao, vậy anh ấy phải kéo mình về nhà chứ. Hóa ra không có liên lạc so với tranh cãi còn khốn khổ hơn, ít nhất còn có thể nghe thấy giọng anh ấy.
Con người thích nhất lẽ nào là hối hận sao?
Đồ ăn khó mà nuốt xuống, phim khó mà lọt vào mắt, nhiều người yêu nhau cũng có nhiều người đau khổ.
Lí Minh ra ngoài mua đồ, Mạch Đinh đứng bên cửa sổ, lại đến buổi tối, trong bầu trời lác đác vài ngôi sao, cậu mở cửa sổ, tiếng ồn ào của đường phố rất nhẹ nhàng vang lên tứ phía, quá buồn bã, sau này phải làm sao, vẫn phải gắng gượng bao lâu. Nếu như chê mình phiền, mình thay đổi có được không? Suy nghĩ như vậy lại tuôn ra, cậu xem thường bản thân chỉ muốn thỏa hiệp, Mạch Đinh chống lên bệ cửa sổ, dùng hết sức lực nhào ra bên ngoài hét to: "Lần này em tuyệt đối không van xin anh, An Tử Yến!" người bên dưới hiếu kỳ nhìn lên, An Tử Yến ngồi trong xe tay chống lên đầu, nghe lời nói của Mạch Đinh bay vào bên tai.
BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN]《Em là nam, Anh cũng yêu 2 - 你是男的, 我也爱 第2部》
UmorismoĐam mỹ. Em là nam, Anh cũng yêu phần 2. Like Love 2. 你是男的,我也爱 第2部。 Tác giả: Angelina. Couple: An Tử Yến ♡ Mạch Đinh. Người dịch: Pinky. Bản gốc: 165 chap (Hoàn). Bản dịch: Đã hoàn. Bản dịch vẫn chưa...
![[HOÀN]《Em là nam, Anh cũng yêu 2 - 你是男的, 我也爱 第2部》](https://img.wattpad.com/cover/69656050-64-k315255.jpg)