Sau khi Mục Dạ đưa cà phê lên liền yên lặng ngồi một bên, Vương Triệt lên lầu, Dịch Dương Thiên Tỉ cũng ở phòng khách, nhìn Vương Sùng nhíu chặt lông mày, trong lòng có chút khẩn trương, Vương Sùng sẽ ra tay đuổi Vương Nguyên đi sao? Cậu đã bị thương tổn đến như vậy, trong lòng hay là thân thể đều bị tra tấn đến như vậy, Vương Tuấn Khải thật sự đã hủy diệt đứa nhỏ luôn mỉm cười này rồi.
"Thân là anh trai của Vương Tuấn Khải, tôi cảm thấy thật sự vô cùng có lỗi, em trai tôi hôm qua uống rất nhiều, làm ra loại chuyện này với cậu, thật sự rất xin lỗi cậu."
Hơi cúi đầu, đây là người đàn ông oai phong một cõi, được vô số người xem là thần, cúi đầu trước một người con trai bình thường, Mục Dạ có chút giật mình, chuyện này nếu truyền ra ngoài, cả hắc đạo đều sẽ tất cung tất kính với Vương Nguyên, cả Thiết Giáp quân đoàn cũng sẽ sống chết bảo vệ cậu, cậu chính là khách quý của Thiết Giáp quân đoàn.
"Anh ta làm cái gì tôi đều biết, không phải chỉ cần nói uống quá nhiều rượu là có thể che giấu được. Quên đi, anh ta có một người anh trai tốt bảo vệ, tôi cũng không tranh giành được cái gì, để tôi rời đi, tôi sẽ không xuất hiện trước mặt anh ta nữa. Cũng xin anh nói với anh ta, không cần phải sống như thế nữa, anh ta đã hủy đi chính mình, thì cũng đừng hủy đi người khác nữa. Nếu đã không thể yêu người khác ngoài Tô Văn, vậy không cần đi trêu chọc người không liên quan làm gì. Nếu như sống mơ mơ màng màng là thứ mà anh ta mong muốn, vậy anh ta hãy ở nơi mà tôi nhìn không thấy, yên lặng mà chết đi. Ở cùng một chỗ với anh ta, tôi mệt chết đi được, loại thiếu gia như thế, tôi đây cũng hầu hạ không nổi. Tôi sẽ xem như chuyện này chưa từng xảy ra."
Vương Sùng lấy ra một tấm chi phiếu, đưa cho Vương Nguyên.
"Số tiền này là bồi thường cho cậu, em ấy đã làm ra chuyện như vậy, thương tổn cậu."
Cũng không thể trách người ta nói chuyện khắc nghiệt như thế, đổi lại thành người khác đều sẽ khóc hét náo loạn, cả người toàn là vết thương, đêm qua nhất định đã trở thành ác mộng cả đời.
Vương Nguyên không thèm nhìn tới, đứng dậy bước đi.
"Tôi đối với anh ta là tình cảm thật sự, cho dù anh ta xem tôi như vật thay thế, tôi cũng thật sự yêu thương anh ta. Nhưng mà chút tình cảm này tôi không chống đỡ nổi nữa, chúng tôi chỉ là chia tay, tiền của anh chỉ làm tôi cảm thấy tôi rất thấp hèn. Tình cảm của tôi, tiền không đổi được. Anh ta tổn thương tôi, nhưng điều làm tôi chết tâm không phải là anh ta cường bạo tôi, mà là, anh ta luôn kêu tên của Tô Văn, ngay cả lúc làm chuyện ấy anh ta còn coi tôi là Tô Văn, đây chính là nguyên nhân tôi phải chia tay rời đi."
Trên mặt Vương Nguyên có chút thống khổ, cậu nhớ đến những lúc họ ở bên nhau, Vương Tuấn Khải luôn luôn kêu tên của Tô Văn. Vật thay thế sao? Nếu như cậu thật sự là thân phận này, vậy cậu sẽ đi thật xa, vĩnh viễn cũng không muốn làm vật thay thế. Cậu là con người độc lập, không phải là cái bóng của bất cứ ai.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Transfic/Khải-Nguyên] Thay thế ái tình
Fanfiction[Transfic] Thay thế ái tình Tên gốc: 取代爱情 Tác giả:南 煙 北 沐 CP: Khải-Nguyên Tình trạng bản gốc: đang tiến hành Bản dịch: lết từ từ Rate: từ từ đọc rồi biết Category: hiện đại, hắc bang, ngọt, ngược... BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC G...