Chương 17 : Sa vào nguy hiểm

668 62 10
                                    

Sáng sớm hôm sau, Khắc Á Tư cố gắng giữ Khắc Bảo Bảo cùng Thiên Yết đi cùng bọn họ, bởi vì tất cả bọn họ đều cảm thấy núi Tật Phong này có chút khác thường. Trong không khí tràn ngập một cỗ quỷ dị, không nói nên lời, thỉnh thoảng lại có tiếng kêu thê lương của đàn chim. Có ma thú chạy ra từ núi Tật Phong nhưng cũng không công kích bọn họ mà giống như không nhìn thấy họ, trực tiếp chạy mất. Hình như là đang sợ hãi một cái gì đó.

"Thật kỳ quái."- Khắc Á Tư sờ lên cằm, nghi hoặc nhìn tình huống trước mắt.
Khắc Bảo Bảo cũng khẽ cau mày, tự hỏi. Bỗng nhiên, ở chỗ này xuất hiện một bầy Phong Lang, người của Thần Điện Quang Minh xuất hiện tại nơi này. Rốt cuộc là có chuyện gì?

"Khắc Á Tư, chúng ta không nên đi tiếp, ta có linh cảm xấu." – Một thanh niên đứng sau Khắc Á Tư lịch sự nói. Hắn chính là Ma Pháp Sư duy nhất trong đội, cũng chính là quân sư của bọn hắn.

Sắc mặt của Khắc Á Tư nặng nề, chuyện này đã xảy ra mấy lần, quân sư của bọn họ mỗi lần đều nói vô cùng chính xác.

"Tốt, vậy chúng ta tạm thời ra ngoài trước." - Khắc Á Tư quyết định. Sau đó quay đầu nói với Khắc Bảo Bảo:
"Tiểu thư Khắc Bảo Bảo, người cũng nên theo chúng ta ra ngoài. Các người đơn độc tiến về phía trước sẽ gặp nguy hiểm."

"Cám ơn ý tốt của ngươi, nhưng mà ta có lí do không thể không đi về phía trước. Cho nên, xin cáo từ."- Khắc Bảo Bảo khách khí cảm tạ rồi chào mọi người, đi về phía trước.

Thiên Yết cũng hướng mọi người mà gật đầu nhẹ, rồi đi theo phía sau.

Khắc Á Tư nhìn bóng lưng hai người rời đi còn muốn nói điều gì nhưng lại bị ma pháp sư phía sau nhẹ nhàng kéo vạt áo:

"Không cần khuyên, trong ánh mắt vị tiểu thư kia có sự kiên định khác thường. Có thể nàng có lí do nào đó. Ngươi khuyên cũng chẳng được gì. Hơn nữa nàng là Ma Pháp Sư, không cần quá lo lắng."

Khắc Á Tư nhẹ nhàng than thở, trong lòng âm thầm cầu nguyện vì Khắc Bảo Bảo, hi vọng vị tiểu thư xinh đẹp, trẻ tuổi này sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.

Khắc Bảo Bảo cùng Thiên Yết tiếp tục đi vào, dọc đường đi quả nhiên không nhìn thấy bóng dáng của ma thú, trong không khí tràn ngập một cỗ quỷ dị.
Càng đi về phía trước, Khắc Bảo Bảo càng cảm thấy có hai loại hơi thở đang lưu lại ở trong không khí. Một loại là một cỗ lực lượng ánh sáng quen thuộc, còn lại là một cỗ lực lượng bóng tối. Bỗng nhiên, trước mặt nàng chợt trống trải, là một mảnh đất trống!

Thiên Yết khẽ nhíu mày, trước mắt hắn là một bừa bãi, lộn xộn. Ở đây, cây cối vắt ngang, cự thạch bị đập tan, vung vãi khắp nơi. Nơi này cũng không phải là đất trống mà là một rừng cây tươi tốt! Người ngoài nhìn vào rất dễ nhận ra, tại đây đã xảy ra một trận đánh nhau rất kịch liệt.

Khắc Bảo Bảo cũng suy tư, xem ra, cái cỗ lực lượng ánh sáng kia chính là do người của thần điện Quang Minh lưu lại, còn cỗ lực lượng hắc ám kia chính là đối thủ của hắn. Nhìn y phục của hắn tối qua rất sạch sẽ, nhất định là người của thần điện Quang Minh đã thắng. Hai cỗ lực lượng này chính là nguyên nhân khiến cho đám ma thú kia sợ hãi sao?Hai loại hơi thở lưu lại trong không khí, chuyện này thật không thoải mái.

(Edit)(Chuyển ver) Q.1 Tài năng tuyệt sắc ( Bảo Bình - harem )Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ