Đi một chút liền tới trước cổng chùa, chùa theo phong cách thời cổ xưa, ở trước chùa là một lư hương bằng đồng rất lớn, chùa được xây dựng rất kiên cố, mỗi cây cột trong chùa điều to bằng hai người, đi vào bên trong chính là nơi thờ cúng.
Một vị sư thầy từ bên trong đi ra, nhìn thấy nhóm người của Lệ Băng vị sư đó đi lại, ông ta cúi người một tay cầm xâu tràng hạt "A di đà phật, đã thật lâu rồi mới có nhiều người đến nơi này, chẳng hay các thí chủ đây đến đây là câu danh cầu lợi hay là cầu nhân duyên. "
Lệ Băng đi đến phía trước, cô cúi người chào vị sư "Dạ chúng con đến đây không cầu danh, cầu lợi cũng không cầu nhân duyên, chúng con chỉ muốn đến đây thành tâm cúng bái. "
Gia Kiệt từ sau bước ra không biết từ đâu trên tay cậu xuất hiện một vỏ xách chứa đầy trái cây, cậu cầm trái cây đi đến để lên cái bàn bên cạnh, vị sư thầy ngồi trên bàn thấy vậy liền đứng lên "A di đà phật, cảm ơn thí chủ." nói xong ông liền mang vỏ trái cây vào bên trong, một lát sau hai đĩa trái cây được sắp xếp gọn gàng liền được để lên chỗ thờ cúng.
"Thật sự rất hiếm thấy các cô cậu còn trẻ thế này đi đến chỗ này, chùa chúng tôi thật vinh hạnh. " Vị sư thầy đứng trước mặt Lệ Băng nhẹ nhàng nói.
"Ông bà chúng ta thường có câu *Có thờ có thiêng, có kiêng có lành* không phải sao ạ. " Lệ Băng lễ phép đáp.
"Haha vị thí chủ này thật sự rất hiểu chuyện, nếu ta không nhìn lầm thì cô nhất định là một người tài cao hơn người đầu óc lại rất thông minh. " Vị sư từ lúc Lệ Băng bước ra nói chuyện với ông, ông liền cảm thấy cô gái này không phải là một cô gái yếu đuối, khuôn mặt, tướng mạo, lại còn khí chất lành lạnh luôn bao bọc, cái loại này tướng mạo rất hiếm người có được.
"Dạ sư quá khen. " Lệ Băng mỉm cười đáp nhưng trong lòng cô thật sự không biết phải làm sao, cô một kẻ sát nhân, tay dính đầy máu, thì làm sao có thể đứng trước mặt phật mà cúng bái đây, cô im lặng một chút cô liền quyết định không cúng, cô nói với mọi người "Mọi người mau vào cúng bái đi, tôi sẽ ở ngoài đợi. "
Tú Anh đứng phía sau nghe thấy Lệ Băng nói như vậy cô liền hỏi "Tiểu Băng sao lại không cúng. "
"Dạ mọi người cứ cúng đi em cảm thấy hơi đau chân môt chút, em sẽ ở ngoài đợi. " Lệ Bằng cười cười đáp.
"Em không có sao chứ. " Tú Anh lo lắng hỏi tiếp.
"Dạ không sau đâu chị cùng mọi người đi cúng đi, cúng thay cho phần em luôn nhé." Lệ Băng nói xong không đợi Tú Anh trả lời liền bước ra ngoài.
Tú Anh, Gia Kiệt và Sở Hạo ánh mắt lo lắng nhìn theo Lệ Băng đến khi cô ấy ngồi xuống một tảng đá mới bắt đầu cúng bái.
Lệ Băng đi ra bên ngoài, cô nhìn thấy một tảng đá lớn hình vuông liền đi đến ngồi xuống, cô nhìn xung quanh một lượt, nơi này rất thoáng mát không khí mát lạnh, khiến lòng người thanh thản, xung quanh có rất nhiều tảng đá lớn đầy đủ hình dạng và có một vài tảng đá hình tròn, cô đang ngắm nhìn thì nghe thấy tiếng bước chân đằng sau đi đến, cô xoay mặt qua thì thấy vị sư thầy lúc nãy đang đứng phía sau mình, tay cằm tràng hạt nhìn cô mỉm cười, cô xê dịch người nhường chỗ cho vị sư, vị sư ngồi vào bên cạnh Lệ Băng.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT - Tự Viết] Khi Cảnh Sát Yêu
AcciónTên tác phẩm : Khi Cảnh Sát Yêu Tác giả : Uyển Ngư Thể loại : Bách hợp, hiện đại, HE __________________________________ Lục Lệ Băng: Cô một sát thủ được đào tạo chuyên nghiệp từ nhỏ, vẻ bề ngoài lạnh lùng, tàn nhẫn, khuôn mặt lã...