Cảnh Du thân khoác Hoàng Bào uy nghiêm hơn người, dù thần sắc hiện tại đang không được tốt lắm nhưng khí thế vẫn bất phàm. Hiên ngang sải bước về phía Tây Đại Điện nơi dành riêng để tiếp đón những Quốc khách thân cận. Thanh Phong lập tức cho người truyền Hạ Lâm Châu đến để tránh tình trạng xấu không may xảy ra bên trong.
Ngự tại ghế chính của Đại Điện, Cảnh Du lập tức cho truyền Nhị hoàng tử A Khắc vào tiếp kiến. Rất nhanh từ phía cửa một thân ảnh oai phong lẩm liệt bước nhanh vào, vừa nhìn thấy anh, hắn cuối đầu hành lễ ngay.
_thần Nhị hoàng tử A Khắc, xin bái kiến Hoàng Thượng. Kính chúc người vạn phúc vô biên.
_"miễn lễ" Cảnh Du phất tay đến trước ra hiệu cho hắn đứng lên.
A Khắc dù đã hành lễ xong nhưng vẫn quỳ mãi mà không dám đứng dậy. Cảnh Du nhìn sơ qua cũng đủ hiểu, lần này hắn đến đây là có ý xin dùm cho Quận Chúa A Sở rồi. Nhíu mày tỏ vẻ hơi khó chịu anh liền lên tiếng.
_ngươi làm vậy là có ý gì thế Nhị hoàng tử?
_cuối xin Hoàng Thượng tha mạng cho Quận Chúa A Sở. Muội ấy còn nhỏ vẫn chưa hiểu chuyện, dám to gan mà làm những việc khi quân phạm thượng, kinh động đến người. Nhưng cốt yếu cũng là vì tức giận khi Hoàng Thượng không nhận muội ấy là phi tử mà thôi. Cầu xin người vì tình giao hảo của hai nước nhiều năm qua mà tha cho một mạng ạ. Nước Đột Man của thần xin dập đầu mà cảm ta long ân.
Cảnh Du nghe xong liền đưa tay đánh mạnh vào chiếc bàn trước mặt mà trầm giọng ngay.
_người cũng biết là khi quân phạm thượng sao? HOÀNG QUỐC của ta không phải nơi cho những trò đùa trẻ con ngu ngốc. Nàng ta dám âm mưu đầu độc Hoàng Đế của một nước, vậy mà ngươi lại lên tiếng xin ta tha mạng cho sao hả. Phải chăng Đột Man đã không xem Hoàng Quốc ta ra gì rồi. Mới cố ý dẫn đến một nữ nhân nhằm làm rối loạn triều cương.?
Nhị hoàng tử A Khắc xiết chặt tay lại mà cuối mạnh đầu xuống bên dưới. Hắn là đang rất tức giận trong lòng nhưng vì nghiệp lớn hắn đành phải nhẫn nhịn một phen, đợi khi mọi việc cáo thành chính hắn sẽ đem quân sang bằng Hoàng Quốc, lấy đầu Hoàng Cảnh Du về tưới máu lên mộ em mình mà trả lại nổi nhục nhã ngày hôm nay của hai anh em. A Khắc dập đầu liên tục tỏ ra yếu thế mà cậu xin anh không ngừng.
_Hoàng thượng anh minh. Xin người tha cho muội ấy một mạng đi ạ. Phụ Vương chỉ có mình A Sở là con gái, xin người giơ cao đánh khẽ dùm cho. Thần xin dập đầu tại đây.
Cảnh Du ngồi trên cao nhìn xuống cảm thấy có gì đó bất ổn tại đây "hắn sao hôm nay lại dập đầu trước ta nhiều như vậy chứ, trước giờ hắn luôn cho rằng chỉ có vương của Đột Man mới xứng đáng để nam tử như hắn cuối đầu thôi kia mà. Chắc chắn là có bẫy, xin ta tha cho A Sở......xin tha....chết trúng kế rồi" anh nhìn về Thanh Phong rồi gật đầu tỏ ý có việc muốn nói.
_sai người đến nhà lao của A Sở ngay.
_thân tuân lệnh.
Còn chưa kịp truyền tin đi thì từ ngoài một tên lính cai ngục đã vội vã chạy vaò bên trong mà hành lễ trước Cảnh Du rồi. Nhìn thấy hắn anh chợt nhắm chặt mắt lại "không kịp nữa rồi, vì đại nghiệp mà đến em gái cũng không cần. Ngươi thật sự quá độc ác rồi A Khắc"
BẠN ĐANG ĐỌC
THIÊN ĐỊNH
Fanfictiontrong một lần làm luận văn của trường nói về vị vua cổ xưa.....cả 3 người bạn bị cuốn về thời đại đó.. Ở đây họ gặp Hoàng Cảnh Du vị vua tài giỏi nhất trong lịch sử ... Rắc rối là họ bị cuốn vào những cuộc chiến và họ vô tình thây đổi lịch sử Khi tì...