Chap 2: NHẬN RA VÀ BẮT ĐẦU

434 22 0
                                    

Gil bàn việc với anh quên cả giờ giấc. Đồng hồ điểm 12 giờ trưa, cô mới giật mình ngước lên. "Chà 12 giờ rồi sao? Trưa quá rồi!"

- À anh Tài này! Trưa rồi. Tôi mời anh nhé! Coi như làm quen.

- Hmm... Vậy cũng được. Nhưng để tôi mời. Ai lại để phụ nữ mời bao giờ.

- Cũng được. Nhưng để tôi chọn nhà hàng. Được chứ?

- OK.

- Vậy đợi một chút. Tôi gọi thư kí chuẩn bị rồi mình đi.

"Chi chuẩn bị cho chị phòng VIP ở nhà hàng trụ sở chính của Shadow nhé! Ừ, chị cảm ơn!"

- Mình đi. - Gil quay lại mỉm cười với anh.

Nhà hàng Shadow...

Gil kín đáo quan sát Tài. Anh vẫn vậy: điềm tĩnh và ít nói. Chỉ có điều anh ít nói, cô thì đang quan sát anh khiến cho không khí bữa ăn, tiếng là nói để làm quen nhưng lại bị bao trùm bởi sự im lặng đến đáng sợ. Cô biết rằng, nếu không có gì cần thiết, Isaac sẽ chẳng bao giờ chịu bắt chuyện trước. "Haizzz...Dù là 20 năm trước hay là bây giờ thì mình cũng luôn là người nói trước. Chán thế!"

- Tài vẫn như vậy nhỉ? Chẳng thay đổi chút nào cả!

- Hửm??? - Tài ngạc nhiên nhìn Gil "Lời này nghĩa là gì?"

- Isaac! Đừng nhìn Gil vậy chứ! - Gil cười

- Thay đổi? Ý côlà sao? Mà sao Trúc biết nickname tôi là Isaac ? Cái này chỉ có bạn thân tôi mới biết thôi mà ?

- Phạm Lưu Tuấn Tài, cựu học sinh trường THCS-PT Nguyễn Văn Trỗi, giải Nhì quốc gia tiếng Pháp, Nhất IOE quốc gia, sinh viên trường Đại học Kiến trúc Paris...

- Sao... sao cô biết rõ thế?

- Lê Thanh Trúc, cựu học sinh THCS-PT Nguyễn Văn Trỗi, sinh viên Ngoại thương, Nhất quốc gia tiếng Pháp...

- Khoan... khoan đã...Thanh Trúc? Chẳng lẽ là trùng hợp sao?

- Chẳng có gì trùng hợp đâu Isaac. 10 năm không gặp, Gil thay đổi tới mức Isaac không nhận ra được luôn sao?

- Là Gil thật sao? Chồi ôi! Tui tưởng mất liên lạc luôn không gặp lại được nữa chớ. Tận 10 năm lận mà Gil, dài lắm đó. Ừm, nói sao ta... Đúng là bây giờ Gil nhìn khác thiệt: đẹp hơn, lại còn phong cách tomboy nữa. Ai mà ngờ được 10 năm không gặp mà Gil đã trở thành chủ tịch tập đoàn lớn chứ.

- Hmm... Đẹp thiệt sao? Cảm ơn nhá! Ừm... mà không thấy gì lạ sao?

- Gì lạ?

- Lí lịch của Isaac, Gil vẫn còn nhớ.

- Ừ, giờ mới để ý. Sao hay vậy?

- Đoán đi! - Gil cười nháy mắt tinh nghịch

- Xem nào... Làm lớp trưởng 12 năm, chưa tính mấy năm Đại học không biết có làm nữa hay không, Gil có thừa cách để biết được thông tin đối phương, đúng không...?

- Đúng! Hì! Tiếp đi!

- Cách Gil hay sử dụng nhất là ... là... À há! Nhờ tay chân của mình điều tra. Há há ! Đúng chưa Gil ? - Isaac cười lớn

[Gilisaac] LOVE WILL COME TRUENơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ