Hi Triệt tay cầm túi đứng lưỡng lự ở đầu phố .
Ngay trước mặt là cục công an Wang jiang .
Đây là lần đầu tiên Hi Triệt chủ động đến tìm Hàn Canh , ngẫm lại là chính mình đối với Hàn Canh có tâm ý , thực sự muốn nắm bắt , không khỏi lắc đầu bật cười .
Lúc này tâm tình của hắn có điểm quái dị , thấp thỏm lẫn chờ mong , giống như thiếu niên ngây thơ lần đầu nếm trái cấm , vừa hưng phấn lại vừa xấu hổ .
Thế nhưng , cùng lắm cũng chỉ cùng nhau tắm một lần mà thôi , bản thân thật không có tiền đồ mà !
Ngực mắng chính mình , trên mặt lại không khống chế được lộ ra dáng tươi cười mỹ lệ .
Điện thoại nói Hàn Canh sáu giờ chiều ở cục công an chờ hắn , thời điểm hắn chọn có chút mục đích , trả lại Hàn Canh y phục , có thể thực lòng nói lời cảm ơn với Hàn Canh sau đó mời đi ăn , đương nhiên lần này hắn sẽ không được phép liều mạng uống rượu nữa .
Ha ha , ăn uống , trò chuyện như vậy , thực sự rất tốt .
Nếu như có thể tiến thêm một bước ....
Hi Triệt đang suy nghĩ miên man thì một nam nhân từ trong cục công an đi ra .
Hi Triệt ngẩn ngơ , nhìn không chớp mắt .
Hàn Canh đang đi về phía hắn , trên người mặc chính là cảnh phục .
Cảnh phục vừa vặn vận trên người Hàn Canh , tràn ngập khí khái , dưới ánh mặt trời chiều tà , đẹp đến nghẹn thở .
Hi Triệt nghe được chính tim mình đập , ngày càng lớn ...
"Hi"
Hi Triệt mở lớn mắt , bỗng nhiên cảm giác không được tự nhiên , vô thức giơ tay lên nói một tiếng 'hi' .
Nói xong thì lập tức thấy ảo não , sao lại có biểu hiện ngu ngốc như vậy chứ .
"Hi."
Hàn Canh đi tới trước mặt hắn , cũng như vậy một tiếng chào lại .
Bầu không khí bỗng nhiên trở nên có điểm ngượng ngùng, xấu hổ .
"Hàn Canh , hôm đó thật sự tôi không cố ý , nghe Lệ Húc nói , tôi còn ói ra người anh , thực sự là mất mặt " . Hi Triệt chủ tâm bắt chuyện , trước tiên là nên xin lỗi .
"Không có gì , nam nhân nào uống say mà không ói chứ , a , hôm đó tôi mặc quần áo của cậu , đã giặt sạch rồi ." Hàn Canh trong tay cũng cầm một cái túi , đưa cho Hi Triệt .
"A , đây là quần áo của anh, cũng giặt rồi đó ." Hi Triệt vội vàng đưa túi đựng quần áo cho Hàn Canh .
Trao trả y phục xong , hai người lại lần thứ hai trầm mặc .
Hi Triệt vốn định chớp lấy cơ hội mời Hàn Canh đi ăn , thế nhưng không ngờ Hàn Canh lại mở miệng trước .
"Hi Triệt , tôi còn có chút việc vội , không nói nhiều với cậu được , xin phép đi trước ."
Nghe Hàn Canh nói , Hi Triệt có chút ngạc nhiên nhìn anh ta . Hàn Canh trên mặt biểu tình lãnh đạm , không cười , cũng không có nhu hòa . Tựa như , đối với hắn chỉ là người xa lạ chứ không phải Kim Hi Triệt .
![](https://img.wattpad.com/cover/98375918-288-k247608.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[ HanChul ] Tóc đen lướt qua tay
FanfictionYêu không được , hận không được , quên không được , cắt đứt không được , chết không được , sống không được , buông không nỡ , bỏ không đành . Không thương , không hận , không quên , không tiếp tục , không chết , không sống . Đó là , cậu và tôi ... P...