64

55 1 0
                                    

  Phó tổng, có vợ anh đến tìm. - Thư kí bước vào nói

- Vợ? - Tuấn Anh ngước mắt hỏi.

- Vâng, chính là xưng là vợ anh. - Thư kí khẽ cười nói.

Tuấn Anh suy nghĩ một chút, sau đó liền đáp:" Còn chờ gì nữa, mau mang " Vợ" tôi lên đây."

Hải Yến được thư kí của Tuấn Anh đón từ đại sảnh lên văn phòng làm việc riêng của mình. Sau ba năm không gặp, vị trí của anh tại The Win đã tăng cao như vậy, vì vậy mà cha cô từng nói rằng thế lực của anh rất lớn gây khó khăn trong việc ly hôn giữa hai người.

- Mời phó tổng phu nhân. - Thư kí mở cánh cửa văn phòng phó tổng ra mời Hải Yến vào trong.

- Cảm ơn. - Hải Yến khẽ gật đầu, sau đó bước vào bên trong.

Cánh cửa được thư kí nhẹ nhàng đóng lại, cô nhận ra cô gái này vì cô đã làm việc cho Tuấn Anh rất lâu.. đây không phải là cô tiểu thư nhà họ Triệu mà mấy năm trước thường xuyên đến The Win tìm phó tổng, đã vậy còn hôn phó tổng gây cho bao nhiêu trái tim của các nữ nhân viên đau nhói, gương mặt cô ta tuy có đôi nét trưởng thành nhưng vẫn không thay đổi là mấy, chỉ là kiểu cách trang điểm nhẹ nhàng không cầu kì như ngày xưa.

- Tôi không nghĩ em lại đến tìm tôi. - Tuấn Anh ngước mắt nhìn Triệu Hải Yến.

- Hà phó tổng, tôi đến có việc nhờ anh. - Hải Yến nói, sau đó mang một lá đơn cô đã kí tên sẵn đặt lên phía trước mặt Tuấn Anh. - Chỉ là muốn xin chữ kí của anh.

Tuấn Anh liếc mắt nhìn dòng chữ trên lá đơn ly hôn kia sau đó lại nhìn lên gương mặt Triệu HẢi Yến.

- Việc này... tôi không thể kí được. - Tuấn Anh nói. - Vì có rất nhiều vấn đề phát sinh.

- Vấn đề gì? - Hải Yến nói.

- Về vấn đề phân chia tài sản, em thấy đó... chúng ta kết hôn ba năm và trong ba năm qua tôi đã cố gắng để kiếm ra toàn bộ khối tài sản hiện tại. Nếu ly hôn, em sẽ được một nữa... như không tôi không còn đủ.

- Tôi sẽ không lấy bất cứ tài sản nào. - Hải Yến tức giận đáp, cô đường đường là tiểu thư Triệu gia anh lại nghĩ cô đam mê tài sản anh sao.

- Như vậy càng không được, dù sao cũng đã kết hôn ba năm... nếu người ngoài đồn thổi tôi để vợ mình ra đi tay trắng, em xem một phó tổng như tôi còn để mặt mũi nơi nào.

- Vậy... anh muốn điều gì chứ. Hà Tuấn Anh, rõ ràng bản thân anh biết tờ giấy kết hôn kia chỉ là hình thức không hề có bất cứ giá trị nào, tôi với anh không phải là vợ chồng theo nghĩa. - Hải Yến đáp.

- Em cứ để nó ở đây, tôi sẽ suy nghĩ ra cách giải quyết và thông báo cho em. - Tuấn Anh cất lá đơn vào trong ngăn tủ.

- Tôi muốn chúng ta giải quyết nhanh chóng, vì tôi còn phải kết hôn. - Hải Yến lạh lùng nói.

- Kết hôn. - Tuấn Anh lần này nhíu mày lại, đôi mắt nhìn Hải Yến không hài lòng. - Cùng Mạc gia sao?

- Không.. không liên quan đến anh. - HẢi Yến hơi bất ngờ, vì sao anh ta lại biết nhanh như vậy.

Tuấn Anh lần trước nhìn thấy Mạc Kính Hoàng đi cùng Triệu lão đã có chút nghi ngờ, không ngờ điều anh suy nghĩ lại đúng như vậy. Và hiện tại, ngay cả Hải Yến cũng đồng thuận với việc hôn sự đó, lại còn mang cả giấy ly hôn đến mà yêu cầu anh kí vào ư. Bao nhiêu năm qua, anh làm việc vất vả... toàn tâm toàn ý kiếm tiền cuối cùng cũng leo lên vị trí cao này... tài sản của Triệu gia hiện tại so với anh cũng không thề sánh bằng. Anh cố gắng như vậy đều vì cô, vì anh muốn đường đường chính chính đón cô về Hà gia không phải bằng cách gượng ép như xưa.

- Triệu tiểu thư, nếu không còn gì cô hãy về trước đi... đơn ly hôn tôi sẽ xem xét và thông báo cô sau. - Tuấn Anh nói xong, gọi điện cho thư kí. - Chuẩn bị vé máy bay cho tôi, đến Mỹ.. đúng vậy.

Hải Yến bị Tuấn Anh xem như không còn tồn tại trước mắt, cô rời khỏi phòng làm việc của anh nhưng khi nghe anh nói rằng sắp tới sẽ đi Mỹ... vậy còn lá đơn kia... bao giờ anh mới chịu kí vào.

- Tuấn Anh, anh đi Mỹ... vậy khi nào sẽ giải quyết đơn ly hôn kia. - Hải Yến quay mặt lại nói.

- Xem ra cô rất nôn nóng. - Tuấn Anh nói.

- Chỉ là... tôi không muốn tôi và anh còn bất cứ liên quan điều gì.

- Yên tâm đi, tôi vừa gửi mail cho luật sư riêng, sẽ nhanh chóng giải quyết. Tôi đi Mỹ 2 tháng, có lẽ ở bên này cô phải gặp luật sư tôi giải quyết việc này.

- Ừm, vậy tôi yên tâm rồi. - Hải Yến bước ra cửa.

- Triệu tiểu thư. - Tuấn Anh gọi.

Hải Yến nhìn lại.

- Chúc mừng em. - Tuấn Anh nói xong, cũng đứng lên mắc áo vest vào. - Em về Triệu gia?

- Ừm.

- Tôi có việc đi ngang Triệu gia, để tôi đưa em về. - Tuấn Anh đi trước lại nói. - Em đừng suy nghĩ nhiều, thứ gì tôi muốn vứt đi... sẽ không nhặt lại.

Vịt con xấu xí, em đừng hòng thoát khỏi tay tôiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ