Máy bay cất cánh, Kelly nhìn ra bên ngoài chỉ nhìn thấy những tản mây mù mịt. Cuối cùng thì cô cũng đã tự mình bắt đầu con đường đi tìm sự thật... cô không còn là một cô bé 10t ngày nào, cũng không còn ngu ngốc mà tin tưởng vào Thiên Ân. Cô nhớ mẹ cô đã từng căn dặn, không được tin vào bất kì ai dù là người thân quen nhất, mẹ cô đã nói đúng... là cô phải tự mình tìm ra mọi thứ và không cần nghe theo bất cứ lời nào.
- Henry, chúng ta chia tay ở đây vậy. - Kelly xách valy rời khỏi sân bay New York La Guardia tạm biệt HEnry. - Anh mang họp đồng đến E.L một mình nhé, tôi có việc phải đi trước.
- Cô không về công ty sao, có lẽ bọn họ đang làm tiệc đợi chúng ta. - Henry hỏi.
- Gửi lời xin lỗi đến mọi người giúp tôi, tôi đi trước nhé. - Kelly kéo valy của mình ra khỏi sân bay, lên một chiếc taxi.
Henry đứng nhìn chiếc taxi rời đi một lúc sau đó cũng lên một chiếc taxi khác mà quay về công ty thời trang E.L để báo cáo về hợp đồng với The Win. Tuy trong lòng vô cùng thắc mắc, cô gái ấy có thể bỏ Tiểu Hân ở lại cùng cha con bé để sang Mỹ một mình ư... chẳng phải Jenny từng nói rằng Kelly rất khó khăn và làm mọi thứ để kiếm tiền lo cho Tiểu Hân những thứ tốt nhất. Anh lại nhớ trước khi bước vào quầy kiểm vé khi còn ở VN, Kelly đã quay lại nhìn về phía sau như tìm kiếm gì đó... sau đó cô lại nói một câu tiếng Việt khiến anh không thể hiểu nỗi, nhưng trong ánh mắt cô có nét buồn bã đến rung người.
- Jenny, mình muốn nhờ cậu một việc. - Kelly gọi điện cho cô bạn thân của mình.
- Kel, sao cậu không đi cùng Henry... mọi người rất vui khi cậu quay về đó, nhờ có hợp đồng lần này với đối tác lớn nên sếp tổng đang muốn lên chức cho cậu. - Jen vui mừng nói. - Nghe nói tổng tài The Win có quen biết cậu ư?
- Jen... cậu nghe mình nói trước đã. - Kelly không thề ngăn nổi cái miệng nói hoài không ngớt của Jenny.
- Cậu nói đi... -
- Trong két sắt của mình có một tập hồ sơ màu trắng... cậu hãy bảo quản nó giúp mình. Ms4 số là 2605.
- Kel, nó rất quan trọng sao... vì sao cậu lại nhờ mình việc này, cậu không về nhà ư. - Jenny có cảm giác bất an.
- Mình sẽ tìm cậu và lấy lại nó sau... nó là một thứ rất quan trọng với cuộc đời của mình. - Kelly nói. - Cảm ơn cậu đã giúp đỡ mình thời gian qua, nhờ cậu giúp mình từ chức tại E.L, mình có việc quan trọng phải làm. JEn, nếu như mình không quay lại nữa... cậu hãy mang hồ sơ đó gửi cho Hàn Thế Bảo, tổng giám đốc tập đoàn The Win.
- Kel, cậu làm mình rất lo lắng, cậu đi đâu chứ.
- Hãy nhớ những gì nãy giờ mình nói, Jen, mình rât biết ơn cậu. - Kelly cúp máy, cô không muốn Jen lo lắng cho cô hơn... trong tập hồ sơ kia chính là bảng danh sách đã đi theo cô suốt hơn mười năm qua... Lần đó đưa cho Thiên Ân chỉ là bảng cô coppy và xáo trộn thứ tự bên trong, còn bảng gốc cô vẫn luôn giữ bên mình... đây là di vật cuối cùng mà cha mẹ cô để lại, cô đâu thể dễ dàng giao nó cho ai...
Tại cao ốc The Win, mọi người đang xầm xì bán tán và dồn mắt vào cô gái đang đứng ngay trung tâm ở tầng 1, cô ta nhất quyết muốn gặp Hàn tồng nhưng Hàn tổng hiện đang họp khẩn cấp không thể gặp mặt, ấy thế mà cô ta nhất quyết không tin và làm trận làm thượng vô cùng đáng xấu hổ.
- Các người không biết tôi là ai ư, tôi là vợ sắp cưới của tổng giám đốc các người... các người dám không cho tôi lên ư.
- Lục tiểu thư, Hàn tổng thật sự không có ở văn phòng... nếu cô thật sự muốn gặp hãy đợi chúng tôi báo cáo.- Một nhân viên nhã nhặn nói. - Đây là bộ mặt của The Win, nếu như Lục tiểu thư gây náo loạn... buộc lòng chúng tôi phải gọi bảo vệ.
- Cô không muốn làm việc ở đây nữa sao, dám hù dọa tôi. - Lục An tức giận, từ lúc hủy bỏ hôn lễ cô luôn đợi anh ta giải thích nhưng anh ta còn không buồn về Hàn gia... làm sao mà gặp mặt để hỏi cho ra lẽ, Lục An cô đâu thể dễ dàng bị xem thường như vậy.
- Lục tiểu thư, mời cô sang bên kia ngồi đợi... nếu cô cứ làm loạn chúng tôi sẽ không nể mặt nữa. - Vị nhân viên đã bắt đầu khó chịu. - Đã có rất nhiều cô gái đến đây tìm Hàn tổng và bị tôi vứt ra khỏi The Win... và hiện tại vị trí của tôi vẫn không hể lung lay.
Lục An nhìn xung quanh, mọi ánh mắt ái ngại đều đổ dồn lên người cô. Chưa bao giờ cô cảm thấy xấu hổ đến mức này, nhưng cô muốn gặp Hàn Thế Bảo, anh ta phải có một lời nào đó với cô chứ, vì sao mãi tránh né cô.
Win và Hạ Tuyết từ bên ngoài bước vào... Win hiện tại đã chuyển ra ngoài sống mà không sống ở Hàn gia nữa. Anh muốn sống một cách tự lập mà không dựa vào Hàn gia, chí ích có thể học hỏi được nhiều kinh nghiệm vững trãi bên ngoài để mai sau tiếp quản The Win, và Hàn Thế Bảo cũng ủng hộ điều đó.
- Win, cô ấy không phải là mẹ kế của anh sao... nhưng hình như lại bị cha anh trêu đùa. - Hạ Tuyết khẽ nói nhỏ vào tai Win, ánh mắt nhìn Lục An cảm thấy cô ấy thật đáng thương.
- Em đừng quan tâm đến việc của bọn họ, anh hiểu ba của anh... ông ấy làm việc gì cũng có tính toán riêng, chúng ta không thể hiểu được đâu. - Win nắm tay Hạ Tuyết đi ngang qua Lục An.
- Hàn thiếu gia, anh đến tìm Hàn tổng sao? - Co nhân viên nhìn thấy Win liền mỉm cười đi tới.
Win chỉ gật đầu không đáp.
Lục An nghe bọn họ gọi Win là Hàn thiếu gia liền đứng bật lên... thì ra đây là đứa con trai của Hàn Thế Bảo mà cô chỉ nghe nói qua mà chưa từng gặp mặt. Bên ngoài cậu thanh niên này thật khôi ngô tuấn tú, đúng là hổ phụ sinh hổ tử mà.
- Con trai, gặp ta lại phớt lờ không chào. - Lục An đi tới phía Win mà nói. Ánh mắt bắt đầu nhìn qua Hạ Tuyết.
- Xin lỗi, tôi không quen cô. - Win tỏ vẻ không quen không biết.
- Con thật vô tình, lại không quan tâm đến cha con như vậy... ta là người cha con sẽ kết hôn. - Lục An tự đắc nói.
Win cười nhếch môi lên nhìn Lục An đáp:" Đợi đến lúc cô bước được vào Hàn gia rồi tính đi." - Nói xong kéo tay Hạ Tuyết đi.
- Vì sao các người nói Hàn thế Bảo không có trong văn phòng... vậy lại cho bọn họ lên trong khi lại ngăn cản tôi. - Lục An vừa nói vừa bước tới gần phía Hạ Tuyết, vô tình kéo tay Hạ Tuyết quá mạnh khiến cô ngã xuống sàn.
- Hạ Tuyết. - Win nhanh chóng đỡ Hạ Tuyết đứng lên. - Em có sao không.
Hạ Tuyết khá đau ở cổ tay nhưng vẫn lắc đầu tỏ vẻ không sao. Win tức giận nhìn về phía Lục An, cô ta dám động vào bạn gái anh ư.