Win nhanh chóng lái xe đến chung cư An Khang, phía ngoài chung cư đã bị bao vậy rất đông các phóng viên, có lẽ họ biết hôm nay Hạ Tuyết có lịch quay nên đã phục kích sẵn bên ngoài vì bảo vệ chung cư không cho bọn họ vào bên trong. Chiếc xe hơi của Win không lái gần đến chung cư, bọn họ sẽ nhận ra xe anh rất phiền phức. Win lái xe về hướng khác để tránh những tay săn ảnh, đi đến một con hẻm vắng Win liên tục gọi cho Hạ Tuyết nhưng điện thoại của cô đã ngắt máy.
- Chú, đến giúp tôi với. - Win gọi cho Tú Anh nhờ giúp đỡ.
- Thiếu gia, cậu đang ở đâu. - Tú Anh liền hỏi.
- Chung cư An Khang. - Win đáp. - Phóng viên rất đông, tôi không thề đi vào bên trong được.
Tú Anh nhanh chóng lái xe đến chung cư An Khang, tin tức sáng nay anh cũng vừa đọc qua chưa kịp hỏi Win mọi chuyện như thế nào thì Win đã gọi cho anh. Tú Anh đã tựng tự hứa rằng anh sẽ rút lui để Win và Hạ Tuyết bên nhau, nếu Win khiến cô ấy đau lòng anh sẽ không đứng bên ngoài mà giành lại người con gái kia. Tuy vậy, thời gian qua đi... Tú Anh dần nguôi ngoai tình cảm trong lòng, anh biết mình không còn bất cứ lí do gì để xen vào chuyện tình cảm tốt đẹp giữa hai người bọn họ. Điều khiến Tú Anh để tâm hiện tại chính là Hàn gia và những việc xung quanh Hàn gia.
- Thiếu gia. - Tú Anh đi tới phía Win mà nói.
- Chú, chú lái chiếc xe của tôi đi ngang qua bọn phóng viên, bọn họ thấy xe của tôi xe nhanh chóng bu lại... chỉ cần chú không xuống xe là được. Lúc bọn họ không để ý, tôi sẽ vào bên trong.
- Ừm. - Tú Anh gật đầu. - Cản thận một chút.
Tú Anh lên xe của Win, chạy ngang qua mặt phóng viên đang đứng phía trước, đúng như kế hoạch của Win bọn nhà báo nhanh chóng quay quanh chiếc xe hơi của Win mà tác nghiệp không thể ngờ phía sau lưng họ một thanh niên đội chiếc mũ kín đầu đang nhanh chóng chạy vào bên trong khu chung cư.
Tiếng chuông cửa của phòng 1011 vang lên, An Nhiên nhìn vào lỗ nhỏ bên trong liền thấy Win đang đứng bên ngoài. Cô quay mặt vào bên trong, nhìn Hạ Tuyết vẫn đang ngồi trên chiếc ghế trong phòng khách mà buồn bã nhìn tờ báo trước mắt.
- Ai gây ra, phải để cho người đó giải quyết thôi. - An Nhiên nói xong liền mở cửa cho Win.
An Nhiên nhìn Win một cái, sau đó khẽ mắng:" Tôi tin cậu vì thời gian qua cậu rất tốt với Hạ Tuyết, nhưng nếu chuyện này là sự thật tôi sẽ không bao giờ cho phép em gái tôi quen cậu, hiểu chưa?"
Win gật đầu, sau đó bước vào bên trong đi về phía Hạ Tuyết đang ngồi. Anh nắm lấy tay Hạ Tuyết khẽ nói:" Em tin anh mà, đúng không?"
- Win... tôi tin anh... nhưng tôi càng tin vào những gì mình thấy hơn. - Hạ tuyết đưa mắt nhìn về những bức ảnh.
- Đây là cô Kelly...anh chỉ vô tình gặp cô ấy. - Win giải thích.
- Là cô Kelly. - Hạ Tuyết đưa mắt nhìn người phụ nữ trong bức hình, đã ba năm qua cô cũng không gặp lại cô giáo cũ, nhớ ngày trước Win đã từng rất say mê cô ấy... lần này gặp phải chẳng phải là gặp người xưa sao. Dù Hạ Tuyết là cô gái đơn thuần, không toan tính nhưng trong tình yêu cô cũng biết ghen tuông, cũng biết lo lắng cho hạnh phúc của mình. - Ngày trước, không phải anh đã từng rất thích cô Kelly sao, có phải vì đó là cô Kelly nên anh mới hành động tư nhiên như vậy. Trước kia có rất nhiều cô gái khác bu quanh anh nhưng anh đều từ chối và tôi cũng không hề phải quan tâm đến bọn họ. Tuy nhiên, đây là cô Kelly... là một người khiến trái tim băng giá của Win... tan chảy.
Win không biết phải giải thích thế nào cho cô gái này hiểu anh đến với cô là toàn tâm toàn ý.
- Người anh yêu hiện tại là em, mãi mãi về sau đều là như vậy.
Hạ Tuyết không đáp, guơng mặt quay đi không nhìn Win. Anh lắc đầu suy nghĩ, giúp người khác chính là hại mình mà.
An Nhiên từ trên lầu nhìn xuống thấy chiếc xe của Win bị phóng viên quay quanh không có đường thoát liền ngạc nhiên, vậy vì sao cậu ta có thể thoát ra khỏi rừng người đó.
- Win, cậu làm cách nào có thể lên đây an toàn. - An Nhiên đi vào trong hỏi.
- Chú Tú Anh giúp tôi. - Win ũ rũ nhìn Hạ Tuyết guơng mặt vẫn lạnh ngát mà nói.
- Anh ấy đang ở bên trong xe sao?
Win gật đầu.
An Nhiên nhoẻn miệng cười, mặc một chiếc áo khoác đi ra khỏi nhà để lại không gian cho hai người bọn họ. Cô bước vào thang máy nhấn nút "G" để xuống tầng trệt.
Phóng viên quay quanh xe Win, rõ ràng nhìn thấy có bóng người phía trong nhưng là một người bịt kín mặt. Trên người mặc trang phục màu đen, nón đen cả khẩu trang bịt mặt kia cũng là màu đen. Nhưng người kia vẫn ngồi im lìm trong xe cũng không cho xe xê dịch.
- Ca sĩ An Nhiên kìa, cô ấy là chị em của cô Lâm... - Một phóng viên nhìn thấy An Nhiên bước ra khỏi căn chung cư thì hét lên.
Cả đám người nhanh chóng chạy về phía An Nhiên, chiếc xe được giải thoát khiến Tú Anh tò mò nhìn về phía đám phóng viên kia đang hướng tới, khẽ ngạc nhiên khi nhìn thấy bóng dáng An Nhiên đang bị bọn chúng quay quanh.
- An Nhiên, cô ở cùng cô Lâm... cô có thể cho chúng tôi biết chuyện tình cảm giữa cô Lâm và thiếu gia họ Hàn, có phải họ đã chia tay phải không?
An Nhiên không đáp, chỉ đứng yên mặc cho bọn họ chụp ảnh mình.
Các phóng viên đứng đơi từ sáng đến trưa vẫn không lấy được tin tức gì thì có phần hơi quá đáng, cứ liên tục hỏi ép An Nhiên đáp nhưng cô vẫn đứng im.
- Chuyện tình cảm của họ, vì sao lại đi hỏi bạn gái tôi? - Tú Anh từ chiếc xe bước xuống, cởi cặp mắt kính đen xuống mà nói.
-Là bạn trai của ca sĩ An Nhiên sao? Vì sao anh lại ngồi trong chiếc xe của thiếu gia họ Hàn.
- Hôm nay xe tôi bõng nhiên có vấn đề nên tôi mượn xe Win đến đón bạn gái, điều đó không được ư? - Tú Anh đáp.
Tú Anh nói xong, sau đó bước tới phía trước. Phóng viên lách ra nhưởng đường cho Tú Anh đi về phía An Nhiên, anh nắm lấy tay cô kéo đi về phía xe của Win.
- Chúng ta đi thôi. - Tú Anh mở cửa mời An Nhiên.
- Cảm ơn. - An Nhiên khẽ cười với guơng mặt hạnh phúc.
Đám phóng viên tranh thủ chụp lại hình ảnh tình tứ ngọt ngào của cặp đôi hót này. Đến khi chiếc xe lái đi, bọn họ cũng mệt mỏi có người bỏ cuộc đi về... người thì kiên trì ở lại đợi chờ.
- Có tin mới rồi, ngày mai đăng bài về An Nhiên có lẽ người đọc sẽ thích thú.
An Nhiên ngồi trong xe ngắm nhìn Tú Anh đang lái xe mà khẽ mỉm cười.
- Cô muốn đi đâu?- Tú Anh hỏi.
- Không phải anh mời tôi lên xe sao? - An Nhiên đáp.
- Là vì tôi không muốn cô nói nhăng nói cuội trước mặt phóng viên ảnh hưởng không tốt đến hình ảnh của thiếu gia.
An Nhiên à một tiếng sau đó lại mỉm cười vờ tựa vào vai Tú Anh:" Nhưng tôi rất thích cái cách mà anh đã hành động khi nãy."
Tú Anh dùng một tay đẩy đầu An Nhiên ra khỏi vai mình lạnh lùng nói:" Đừng đùa quá trớn."
- À, thì ra đây là Hà thiếu gia thanh cao tao nhã, tôi đâu dám đùa giỡn với ngài. - An Nhiên hất mặt nói. - Chúng ta đã hẹn hò bao nhiêu năm rồi, các Fan cứ hỏi tôi khi nào sẽ nghĩ đến việc kết hôn.
- Vậy cô cứ trả lời chúng ta đã chia tay là được. - Tú Anh đáp.
An Nhiên bĩu môi, đưa bàn tay vừa mới sơn lại hôm qua mà nhìn sau đó lại chu mỏ lên mà nói:" Nhưng tôi lỡ nói rằng chúng ta sẽ sớm kết hôn vào năm sau rồi."
- 30 chưa phải là tết, năm sau vẫn còn dài... chúng ta cũng nên cắt đứt mối liên quan không đâu vào đâu này sớm. Tôi cũng không muốn giả vờ hạnh phúc cùng cô nữa, cô nên sắp xếp và tuyên bố chia tay trước đi.
An Nhiên không đáp quay mặt đi. Đã mấy năm qua cô và anh đều là giả, chia tay cũng tốt thôi... nhưng nói vậy nhưng cô lại cảm thấy không nỡ... nếu chia tay cô sẽ không còn nhìn thấy anh nữa.
- Tú Anh, tôi muốn đi mua sắm... anh đưa tôi đến khu trung tâm phía trước là được. - An Nhiên khẽ đáp, không muốn nhắc đến chuyện chia tay nữa.
Tú Anh dừng xe trước trung tâm thuơng mại lớn phía trước, An Nhiên vừa bước xuống xe thì nhìn thấy Hải Minh cùng người vợ năm đó từ bên trong trung tâm bước ra ngoài. An Nhiên hơi khựng người lại khi Hải Minh đang nhìn cô... cô gái kia cũng nhận ra cô và đang bước lại gần.
- Đây không phải ca sĩ An Nhiên nổi tiếng sao, nghe mẹ chồng tôi nói lại cô và gia đình chồng tôi từng là xóm giềng. Anh, chúng ta có nên chào hỏi một câu. - Người phụ nữ kia nhìn An Nhiên cười khẩy nói.
- Chào em, đã lâu không gặp.
- Ừm, chào anh. - An Nhiên khẽ chào, quả nhiên trái đất này hình tròn... người không muốn gặp lại lại vô tình gặp gỡ.