Tỏ tình bất ngờ

681 24 0
                                    

Hoa Ti Lung phát hiện phía sau lực lượng mạnh rất nguy hiểm, nàng ta quay đầu lại theo bản năng, thấy Thử Tích giương răng nanh khủng khiếp của nó, hướng tới gần nàng ta, trong nháy mắt nàng ta ngây dại.

Lúc này, Già Lam đứng gần Hoa Ti Lung nhất, nhưng lấy tốc độ của nàng, hiện tại nhào qua cứu nàng ta, chẳng khác nào tự động dâng thức ăn lên miệng Thử Tích. Căn bản không cứu được nàng ta, phương pháp duy nhất chính là sử dụng sức mạnh của Chiến Hoàng Bút.

Có nên gọi Chiến Hoàng Bút xuất hiện không?

Tay nàng chậm rãi sờ bên hông mình, rất nhanh một bàn tay khác đặt lên lưng bàn tay nàng, sờ soạng một chút.

“Tiểu Lam Lam, sao tay nàng thô ráp như vậy? Cuộc sống ở Sở gia nhất định bị bắt nạt rất nhiều.” Hành động và lời nói ngả ngớn, dời đi lực chú ý của Già Lam, Già Lam chỉ cảm thấy trước mắt nổi lên trận gió kì lạ, khiến tóc gáy nàng đều dựng đứng…

Tất cả rất đột ngột, bụi bay đầy trời. Đợi khi nàng miễn cưỡng mở mắt thích ứng thì khóe mắt phát hiện một bóng hình màu đỏ, bay tới phía nàng.

“A!”

“A!”

Hai tiếng kêu sợ hãi đồng loạt vang lên, hiện trường xuất hiện hình ảnh hai cô gái ngã chồng lên nhau.

‘Ầm’ một tiếng, kèm theo tiếng gào rú, không biết tại sao Thử Tích lại ngã xuống dốc núi, chổng vó, tức giận gầm thét.

Mọi người đều sửng sốt, nghi ngờ có phải mắt bị xuất hiện ảo giác hay không, mắt thấy Thử Tích sẽ nhào tới Hoa Ti Lung, ai ngờ đột nhiên có một trận gió kì quái nổi lên, khiến mọi người khó mở mắt.

Không ai thấy rõ chuyện gì xảy ra, cho tới khi nghe tiếng hai cô gái kêu lên và tiếng gầm của Thử Tích, đợi khi cát bụi bình ổn, bọn họ nhìn thấy màn ảnh này.

Phượng Thiên Sách ngồi chồm hổm ở một bên, méo đầu quan sát hai cô gái, tấm tắc lắc đầu, lộ ra vẻ đau lòng: “Tiểu Lam Lam, hiện tại ta đã hiểu rõ lí do nàng luôn cự tuyệt ta, bởi vì nàng…”

Tầm mắt sâu xa của hắn lại liếc liếc bọn họ, không nhịn được thở dài: “Aiz, thời buổi thay đổi, phụ nữ chẳng thích đàn ông nữa, đàn ông chúng ta làm sao sống nổi đây.”

Già Lam ngẩng đầu, liếc mắt nhìn Hoa Ti Lung đang nằm trên người nàng, hai người cùng rùng mình.

Mộc Tây Dao nghe vậy, rất tự giác xẹt tới, động tác ngả ngớn, liếc mắt đưa tình: “Sách Sách! Nhìn ta! Nhìn ta!”

Cấy quạt trong tay Phượng Thiên Sách phạch một cái, cản trở tầm mắt của hắn ta.

“Đại ca, vừa rồi là ngươi ra tay ư?” Không hiểu vì sao trong đầu Phượng Thiên Dục có suy nghĩ này, trận gió kì quái lúc nãy là do đại ca của mình tạo thành.

Bởi vì, mặc kệ góc độ hay vị trí, hơn nữa sức mạnh thuộc tính gió, người bị tình nghi nhiều nhất là hắn, nhưng…thực lực của đại ca có mạnh như vậy sao?

Hắn vừa mới hỏi, Uất Trì Vinh liền cười phá lên, vỗ vỗ vai Phượng Thiên Dục: “Nhị Thiếu, ngươi bị khùng hả? Nói heo mẹ biết leo cây còn đáng tin hơn chuyện ngươi vừa nói! Đại ca của ngươi có lợi hại như vậy sao? Công phu nói khoác lác của hắn lợi hại mới đúng! Ha ha ha… A! Ai đánh ta?”

[XK, HÀI]Sư Phụ Vô Lương Ma Nữ Phúc HắcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ