Chương 6: Gia đình Cullen

3K 213 8
                                    

Tôi đã có một ngày đầu đi làm không như mong muốn, sau tiết dạy đầy bất ngờ với anh chàng ma cà rồng từng làm tôi bấn loạn kia. Tôi dù có tinh thần thép cũng không khỏi choáng voáng, mặc dù cảm thấy hơi hoang đường về chuyện mình đang sống trong quyển tiểu thuyết mình yêu thích bảy mươi năm. Nhưng tôi cảm thấy đây không phải mơ mà là thật, xuyên không còn có thể thì việc xuyên vào tiểu thuyết cũng chẳng có gì là không thể!

Tiếng chuông reo đánh tỉnh tôi, thật không tin được rằng tôi đã ngẩn người suốt hai tiết học cơ đấy! Các thầy cô gọi tôi cùng đi ăn trưa, nhưng tôi khéo léo từ chối. Không phải vì kiêu, tôi từ chối chỉ vì tôi không chịu được chủ đề nói chuyện của họ. Họ quan tâm duy nhất chỉ là các tiết học và học sinh, còn tôi, quan trọng và hứng thú là thức ăn và thức ăn!

Tôi thong thả cầm khay đi lấy bữa trưa, tôi chọn vài thứ đơn giản vì dù sao cuối cùng tôi cũng quẳng chúng vào thùng, một vài lát bánh mì, táo và sữa. Thật nhạt nhẽo!

"Chào cô bạn, bạn mới chuyển đến đây sao?" Một tên con trai ngã ngớn chặn đường và bắt chuyện với tôi. Trông thằng nhóc này khá hư hỏng, kiểu thời trang bụi bặm của nó, cái cách nó nhìn chằm chằm vào tôi và cả sự giả tạo khiến tôi nổi cáo. Cô bạn? Nó không nhìn thấy tấm thẻ giáo viên tôi đeo trên cổ sao? Những kẻ như tên nhóc này tôi gặp suốt bảy mươi năm qua, ngu ngốc tự đại!

"Cũng gần là thế!" Tôi đáp một cách lịch sự. Nhưng thực ra trong lòng đầy chán chường và chút cau có, tôi ghét bị con người làm phiền, tôi chỉ thích sự phiền chán này khi đi săn! Và cái ý nghĩ đấy khiến tôi vực dậy một chút hứng thú.

Nhóc con cũng ngon miệng đấy!

Tôi chăm chú vào mạch đập mạnh mẽ nơi cổ của nó. Thường thì mục tiêu săn mồi của tôi chỉ nhắm vào những tên khốn nhưng đôi lúc những kẻ có cái nhìn chăm chăm vào tôi thế này khiến tôi khá nhớ đến cảm giác nhìn con mồi sợ hãi giãy giụa khi máu bị rút cạn.

"Nhưng sao lại không nghe nói nhỉ?" Tên nhóc quay sang nhìn đồng bọn, bọn chúng cố tình trêu tôi, nghĩ tôi sẽ ngượng ngùng đỏ mặt sao?

Lũ ngu!

Tuy không bối rối, nhưng tôi tức giận, liệu tôi có thể mặt mọi thứ mà xé xác uống cạn máu chúng?

Cứ cười đi, không còn lâu nữa lũ bọn bây chẳng còn mạng để cười đâu!

Tôi nói thầm trong lòng, nhưng cơn giận không vơi đi được chút nào khi nhìn gương mặt đểu cán của bọn nó. Tay tôi siết chặt khay thức ăn và điều không hay đó là cái khay đang biến dạng bởi tay tôi, có lẽ mọi người không biết tôi là một ma cà rồng nóng tính dễ nổi giận, rất khó kiềm được bản thân. Đến lúc tôi nghĩ mình sắp phải chuyển đến nơi ở khác thì...

"Cô Anna, em có chút việc về tiết âm nhạc muốn hỏi cô!" Một cô gái nhỏ nhắn, xinh xắn, mái tóc đen ngắn chỉa ra nhiều hướng, đến kéo tôi đi về một góc trong phòng ăn. Tôi thầm đoán cô gái này là Alice Cullen, một vì cô ta là ma cà rồng, hai là vì mái tóc đen ngắn. Tôi nhìn thấy bốn người khác đang chờ Alice và tôi họ nhìn tôi cảnh giác, tôi dễ dàng đón được thân phận của họ. Người cao to, cơ bắp kia là Emmentt. Cô gái xinh đẹp tóc vàng với thân hình nóng bỏng kia là Rosalie, bạn đời Emment. Chàng trai tóc vàng mặt đơ có chút ngáo chắc chắn là Jasper. Người còn lại tôi đã gặp sáng nay, Edward.

[ĐN Twilight] Tôi Là Ma Cà RồngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ