Chương 26: Nguyên tiêu (3)

1.4K 48 0
                                    

Hai bà tử vừa thấy cháy, sợ tới mức mạnh nhảy dựng lên, ngay cả tiền trên bàn cũng không để ý, đang lúc sợ đến mức hoang mang, bên cạnh đụng phải một đám người chạy loạn!

“Ai da!” Một bà tử bị té trên mặt đất, người còn lại đang giúp đỡ bà ta đứng dậy. “Không có việc gì a! Mau! Chúng ta cũng mau chạy đi! Mang theo cô nương chạy nhanh!”

“Được!” Hai người hoàn hồn đang muốn tìm Mèo Con, cũng không nhìn thấy bóng dáng Mèo Con, sợ tới mức nhất thời mặt mày trắng bệch: “Cô nương đâu?”. Trước cái sạp hàng kia không có lấy một người! Ngay cả chủ sạp nghe thấy hỏa hoạn mà vội vả chạy trối chết rồi!

“Hỏng rồi! Sợ là có kẻ thừa dịp loạn bắt cóc cô nương rồi!” Một bà tử cả kinh nói, hai người hoảng thành một đoàn. Tuy nói Mèo Con không phải là tiểu thư chính thức của Liễu gia, nhưng nàng là muội muội của cô gia tương lai a! Nhớ tới tính tình của phu nhân, hai người cơ hồ hiện tại đều sinh ra tâm tư bỏ trốn! Nhưng gia đình các bà dù sao cũng ở trong Liễu gia, cho dù hai người bỏ trốn, trong nhà còn có mọi người khác ! Lúc này có người hô: “Mọi người bình tĩnh, lửa đã dập tắt! Mọi người bình tĩnh, lửa đã dập tắt!”.

Thanh âm vang lên, hai bà tử ngươi xem ta ta xem ngươi: “Vẫn là trở về nói với phu nhân, sớm gọi người đi tìm !”. Hai người nghiêng ngả lảo đảo hướng chạy về Liễu gia. Vương thị cùng Liễu phu nhân lúc đi đến Tam kiều, nghe nói hỏa hoạn, Liễu phu nhân bị kinh động, lại lo lắng bọn nhỏ sẽ bị thương, liền sớm trở về. Lúc về đến Liễu gia, thấy Cố Thọ đứng ở cửa, thấy Vương thị cùng Liễu phu nhân đã trở lại, không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng đi lên đón. “Thọ Nhi, tất cả mọi người đã trở về chưa?”.

Vương thị dù sao không phải là quý phu nhân sống sung sướng an nhàn, Liễu phu nhân đã muốn bị dọa đến nhũn nửa người, nàng lại không có gì cảm giác, còn giúp nhóm bà tử cùng nhau đỡ Liễu phu nhân, thấy Cố Thọ ở cửa nhìn xung quanh, liên thanh hỏi. “Chỉ có Liễu công tử, Toàn Nhi cùng Mèo Con là chưa trở về”. Cố Thọ hơi hơi nhíu mi nói, trong lòng lo lắng ba đứa nhỏ này, chúng dù sao tuổi còn nhỏ, nhất là Mèo Con, xưa nay nhát gan, nếu nghe được hoả hoạn, nhất định thực sợ hãi! Bất quá nghe đại ca nói, lúc thấy Mèo Con, nàng được bà tử ôm, nghĩ hẳn là sẽ không xảy ra vấn đề gì. Hôm nay là tiết Nguyên Tiêu, ngày mà nữ hài tử có thể đi ra du ngoạn.

Chiêu Đệ cùng Nhân Nương cũng được cha mẹ đồng ý, vào trong thành xem đăng. Buổi chiều hắn cùng Cố Quý chính là cùng hai người ở trong thành chơi một hồi, lúc trời còn sáng đã sớm đưa vị hôn thê về nhà. Còn hai người đang trên đường trở về về Liễu gia, chợt nghe đến hoả hoạn liền vội vã trở về. Lúc đến Liễu gia, chỉ có một mình Cố Lộc. Sau đó hai người Cố Phúc, Trần Quân Ngọc cũng đã trở lại, hai người nguyên bản dẫn theo hai người Nam Qua cùng Liễu Văn Lệ ở trên đường xem đăng, nghe nói hoả hoạn, liền vội về nhà. Hiện tại chỉ còn ba đứa trẻ là chưa về nhà. Liễu phu nhân cùng Vương thị nghe thấy, lại lo lắng, Cố Thọ thấy Vương thị có điểm hồi hộp, vội vàng dìu nàng vào trong phòng.

“Tiểu công tử đã trở lại!”. Thanh âm vui sướng của bọn nha hoàn truyền đến, Liễu phu nhân cùng Vương thị không khỏi vui vẻ, vội vàng đón Liễu thiếu gia. Hai người Cố Toàn cùng Liễu Văn Lý quần áo hỗn độn, trên đầu Cố Toàn còn chảy máu, Vương thị đầu tiên là không thấy được con gái, trong lòng trầm xuống, lại thấy Cố Toàn trên người tất cả đều là máu, không khỏi trong lòng cả kinh, chân mềm nhũn, thiếu chút nữa ngã xuống, vẫn là Nam Qua vội vàng tiến lên đỡ lấy nàng: “Mẹ, cẩn thận!” Liễu phu nhân cũng bị hù một cú sốc, vội bảo người đi gọi đại phu đến, Cố Toàn chẳng hề để ý nói: “Mẹ, không có việc gì, con chỉ là bị người ta đẩy một chút, ngã trên mặt đất” Liễu Văn Lý nói: “Mẹ, là tiểu Ngũ cứu con, nếu không có tiểu Ngũ, con thiếu chút nữa đã bị người ta đạp chết!”

Cuộc Sống Nhàn Nhã Ở Thiên Khải Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ