Trực giác báo Đỗ Vân tu biết phong cảnh có chút uống hơi nhiều rượu.
So với bình thường, đêm nay phong cảnh cành thêm bung xõa, càng thêm xuất thần. Toàn thân đều tràn ngập một cỗ mị lực khiến người khác thần hồn điên đảo! Nhất cử nhất động cũng cũng thật gian xảo!
"Bất quá, oẳn tù tì, em sẽ không thua anh." Phong cảnh hơi hất cằm lên, đôi mắt mê người thoáng hiện ám quang, hait ay đan chéo vào nhau vặn vặn qua lại, nhìn Đỗ Vân tu nói.
" Trận đấu của Vân tu với phong cảnh cũng nên bắt đầu rồi, mọi người chính là mỏi mắt mong chờ!" Tần vĩnh trấn định nhìn đúng thời cơ, điều động không khí, "Có ai cược cho Phong cảnh không, cho rằng hắn có thể thắng ? Hay Đỗ Vân Tu vẫn mạnh hơn?"
"Ha ha ha, ta cược phong cảnh!"
"—— vân tu! Nhất định là vân tu! !"
Tần vĩnh làm động tác chuẩn bị bắt đầu, một bên giảo hoạt cười nói: "Không đươc nhường nhau! Chịu chơi phải nhận thua! —— 1, 2, 3, bắt đầu!"
"—— phong cảnh kéo, vân tu tảng búa! Vân tu thắng!"
"Ha ha, ta cược vân tu là đúng! Thắng đi thắng đi!"
"Hừ, mới một lượt, làm sao biết được năng lực của ta, tiếp đi!" lông mày Phong cảnh nhíu lại, vẻ mặt không phục, dài ánh tinh tế khẽ nheo lại.
Đỗ Vân tu thì sủng nịch nhìn phong cảnh giống tiểu hài tử đang giận dỗi, cái gì cũng không nói.
"Đã chơi phải chịu! Hảo! Bất quá ... người thua phải cởi một thứ trên người, tỏ vẻ thần phục !"
"Uy, cỡi quần áo chẳng hạn..." Chẳng lẻ muốn ở trước mặt mọi người cỡi quần áo? Này rất... Phong cảnh đang muốn tìm Tần vĩnh tranh luận.
"—— cởi! Cởi! Cởi!" Xung quanh đã lớn tiếng la lên rất có tiết tấu, vỗ tay theo nhịp, cũng rất có khí thế!
Đám người kia!
Hảo hảo một đám Thiên vương, ca thần không ca hát mà lại chạy đến đây đến náo loạn ồn ào có chút kỳ quái! Thật là!
"Vừa nãy ngươi chính đáp ứng rồi, chúng ta toàn bộ mọi người ở đâyđều chính tai nghe được, ngươi sẽ không nói không tính chối chứ!" Tần vĩnh "Thân thiết" nhắc nhở nói, "Ngươi ngay cả 'Cảnh Hành Động' nóng bỏng nhất cũng dám quay cơ mà phong ảnh đế!"
"Vân tu..." Lúc này phong cảnh nhìn về phía Đỗ Vân tu, thanh âm thật thấp, nhẹ nhàng hô một tiếng.
Trong nháy mắt tất cả mọi người chứng kiến, bình thường phong cảnh cường thế vô cùng lúc này lại giống như một mỹ thiếu niên không nghĩ ra được biện pháp đối phó, chờ ánh mắt chỉ thị của đối phương.
Bọn hắn chưa bao giờ nhìn thấy Phong cảnh toát ra vẻ mặt như vậy. Có lẽ, cũng chỉ ở trước mặt Đỗ Vân Tu, phong cảnh mới có thể hoàn toàn dỡ xuống mặt nạ, để lộ ra một mặt khác mà cho tới bây giờ bọn hắn cũng không biết.
"Nếu là ý tứ của mọi người..." Đỗ Vân tu ôn hòa nhìn phong cảnh.
Ánh mắt như thế, chỉ là người bên ngoài nhìn thấy, đều cảm giác mình sẽ ở dưới ánh mắt đó mềm như một hồ nước mùa xuân, không thể ngăn cản.
Thời gian trôi qua, sau này tiếp xúc vân tu lâu dần liễu nghệ lại càng cảm nhận được. Nhưng các nàng cũng biết, người có thể khiến cho Đỗ Vân tu nhìn chăm chú như vậy —— chỉ có một là phong cảnh.
Liễu nghệ tươi cười, trong lòng lặng lẽ chúc phúc cho họ. Chính là không biết vì cái gì, ngẫu nhiên sẽ cũng có điểm chua sót.
"OK! Ta cởi——" thấy Đỗ Vân tu cũng nói, phong cảnh quay đầu đối mặt với mọi người, "Tốt, tối nay là đêm tân hôn của ta, các ngươi khiến ta thành như thế này. Đợi cho các ngươi kết hôn thì cũng đừng trách ta không khách khí..."
"Ha ha, ta rất sợ nha."
"Đến lúc đó, phong tổng nhất định phải theo ta oẳn tù tì a!" Có người nhân cơ hội "Mời" .
"Mỹ Tử —— ngươi nghĩ ngươi là vân tu a!" Người bên cạnh trêu chọc, lại khiến cho một trận cười to.
Phong cảnh cởi áo khoác màu trắng, lộ ra áo sơmi trắng bên trong màu và cà- vạt, mọi trận trầm trồ khen ngợi người một, sôi nổi vỗ tay.
"Tiếp tục cởi một món đồ! Tiếp tục! Tiếp tục!"
"lần này chưa chắc là phong cảnh cởi quần áo, hắn cũng không thể thua mãi nha." Tần vĩnh khóe môi mỉm cười, chính là câu nói có hàm ý khác.
"Còn chơi?" Phong cảnh nghi hoặc.
"Có ai thấy chơi oẳn tù tì mà chơi mỗi 1 vãn không, ít nhất cũng phải đến 10, 20 ván, mọi người nói có phải không?"
"Đương nhiên, 20 ván vẫn ít quá, một trăm ván đi."
"100 ván quá độc ác đi, quần lót cũng đã sớm cởi không có..."
Nghe thấy đại hội đại biểu nhân dân toàn quốc tuyên bố mấy cái tiểu âm mưu này, phong cảnh mới phát hiện, mình thông minh lanh lợi một đời, đêm nay lại cùng Đỗ Vân tu lên phải thuyền giặc!
"Đến —— kéo, bao, búa!" Theo Tần vĩnh lại ra lệnh.
Lần này... Là Đỗ Vân tu thua.
Phong cảnh trơ mắt nhìn, Đỗ Vân tu có điểm ngượng ngùng ở trước mặt mọi người cởi áo khoác. Nhìn thấy một màn này phong cảnh đột nhiên không tự chủ được rùng mình một cái. Đám người kia, đến tột cùng muốn đem bọn hắn "cởi hết" tới trình độ nào, mới có thể từ bỏ ý đồ?
Ân ==, cậu đã đen những người này sắp xếp lại một chút dựa vào trình độ ồn ào náo nhiệt của mỗi người, chờ đến khi bọn hắn kết hôn, nói lầm bầm...
Một hồi hai ván... Cởi một bộ y phục lại một bộ y phục...
Cuối cùng hai người... Thực sự chỉ còn lại một cái quần lót.
BẠN ĐANG ĐỌC
Trọng sinh chi danh lưu cự tinh (phiên ngoại)
Humormình sẽ dịch dần dần phiên ngoại nha còn chính văn đã có bạn dịch rồi nên mình không dịch nữa. Về 100 câu hỏi đáp phu phu thì mình chỉ có bản qt thui không có bản raw với lại mình cũng chưa đọc hết truyện nữa nên có gì sai sót mình sẽ sữa lại sau.(...