Chương 21 - Phiên ngoại 2

4.1K 68 11
                                    

CHƯƠNG 21 PN2

Tám giờ sáng.

Trung khuyển mở to hai mắt, vừa mới tờ mờ sáng, ánh nắng xuyên thấu một đường mỏng manh qua bức màn cửa, chiếu lên thân thể con mèo Ba Tư đáng yêu đang nằm ngủ trong ngực của y.

Mèo Ba Tư có một khuôn mặt tuấn mỹ đến kinh người, lông mi thật dài, giống như cây quạt nhỏ, vừa rậm vừa cong, đôi mắt sáng rực như ngọc bích, mũi hắn giống như được điêu khắc mà thành, vừa cao vừa thẳng, khóe môi lại hoàn mỹ, lúc bình thường, chỉ cần hơi nhếch lên một chút, liền toát ra ý tứ hàm xúc cao ngạo, khi hắn ngủ, đôi môi liền trở nên nhu hòa hơn, xinh đẹp không thua gì một đóa hoa vừa hé nở, làm say lòng người hái.

Như thế nào lại có thể đáng yêu như vậy a?

Sáng sớm tỉnh lại, vừa mở mắt ra là có thể nhìn thấy mèo Ba Tư, trung khuyển cảm thấy không điều gì có thể thay thế được niềm hạnh phúc lớn lao này, hắn cúi người xuống, liếm liếm lên môi mèo Ba Tư, đại khái là cảm thấy hơi khó chịu, con mèo nhỏ "Ân" một tiếng, như muốn kháng nghị, nhưng vẫn không tỉnh dậy, chỉ ôm lấy ngực y, cọ cọ mặt vào đó, tiếp tục thở đều.

Trung khuyển lặng lẽ mỉm cười, ôm lấy mèo Ba Tư vào lòng, dùng vẻ mặt vô cùng hạnh phúc để nhìn hắn, nhìn đến một lúc lâu vẫn không chớp mắt.

Tám giờ ba mươi phút sáng

Trung khuyển sau khi ngắm hắn đến no mắt, rốt cục cũng chịu rời giường, đi vào phòng bếp chuẩn bị thức ăn.

Đun sôi cà phê, nướng vài miếng thịt, sau đó lại chiên thêm hai quả trứng vàng óng..., mọi việc hoàn tất, trung khuyển liền bưng mâm "Bữa sáng tình yêu "lên, vui vẻ, cần cù mang vào phòng ngủ.

Khi trung khuyển trở lại bên giường, mèo Ba Tư tựa hồ bị hương thơm này đánh thức, dụi dụi hai tròng mắt còn mơ hồ, lộ ra nụ cười mê cười : "Thơm quá hà."

"Tỉnh rồi sao, đã đói bụng chưa em, bữa sáng xong rồi này."

Trung khuyển mới ngồi vào bên giường, mèo Ba Tư cũng bật dậy, trung khuyển liền ôm mèo Ba Tư vào trong ***g ngực, muốn cho hắn tựa vào người mình để ăn sáng.

Ai ngờ vừa động vào, tựa hồ đã đụng phải nơi đau nhức của mèo Ba Tư, làm cho hắn phải hít sâu một ngụm lương khí, bất mãn xù lông lên :

"Thắt lưng đau quá, em đã bảo anh không được dùng cái tư thế kia, mà anh không chịu nghe, hiện tại thắt lưng của em vừa động một chút đã đau muốn chết đây này."

"Thực xin lỗi, anh thật sự đã làm hại em."

Trung khuyển trưng ra vẻ mặt áy náy mà nhìn hắn.

"Vì anh đã làm bữa sáng thật ngon cho em, xem như lấy công chuộc tội vậy."

Mèo Ba Tư không khách khí há miệng ra : "Đút em ăn."

"Được, được."

Trung khuyển xắt một mảnh thịt nhỏ, bắt đầu công tác quen thuộc mỗi ngày.

"Trứng chiên hơi cứng, không phải đã nói với anh là em chỉ thích ăn loại hơi sống thôi sao?"

Mèo Ba Tư mới nuốt một ngụm, liền nhíu mi.

Bất phối đích luyến nhân (full)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ