Về đến lều thì cũng đã hai giờ sáng rồi, cả hai thật sự rất mệt mỏi nên đành vào trong lều ngủ. Sáng hôm sau, họ phải làm một công việc khác đó chính là: Tìm kiếm thức ăn.
Vì hiện tại số thực phẩm trong ba lô không đủ cho ba ngày hai đêm tới nên họ phải cố gắng thôi, đây là một khu rừng cách biệt, xung quanh không có bất kì ngôi nhà cũng như người nào sống. Muốn tồn tại được thì phải dựa vào chính bản thân mình thôi. Sakura cùng Tomoyo đi sâu vào trong rừng, đến một cây táo gần đó, Sakura chợt thốt lên:
- Tomoyo...cô nhìn trên kia...
Lời chưa kịp dứt thì trước mặt cô đã có một trái táo đỏ mọng, căng bóng. Cô vui vẻ nhận lấy sau đó hỏi: - Tomoyo, cô biết võ sao?
Tomoyo nhìn cô nói: - Phải, tôi từ năm tám tuổi đã bắt đầu học võ rồi. Không chỉ vậy...còn biết cách sử dụng vũ khí nữa.
Sakura nở nụ cười tán thưởng: - Tomoyo, cô thật giỏi nga~tôi cũng biết ít võ nhưng chắc không phải là đối thủ của cô rồi...
Tomoyo xua tay nói: - Sao chị dâu lại nói thế chứ? Tuy tôi tự nhận bản thân mình giỏi nhưng trên tôi còn có nhiều người giỏi hơn, người Trung Quốc có câu như thế này "nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên" ý nói người giỏi còn có người giỏi hơn, ngoài trời này còn có trời khác.
Cô mỉm cười nhìn Tomoyo: - Hay cho câu "nhân ngoại hữu nhân, thiên ngoại hữu thiên" tôi thật sự rất hâm mộ cô đó Tomoyo, cô không chỉ có sắc mà còn có tài, hèn chi đám nam nhân bên ngoài nhìn cô bằng ánh mắt muốn chiếm hữu như thế.
Tomoyo cười ra tiếng, nói: - Tôi sợ, đám nam nhân kia chưa kịp làm gì thì đã bị chồng tôi xử đẹp rồi.
- À...tôi quên mất cô đã kết hôn rồi.
- Không sao, chúng ta nên đi tiếp thôi.
Cả hai tiếp tục đi sâu hơn vào bên trong, nơi đây cây cối mọc khá um tùm và dày đặc khiến việc di chuyển có chút khó khăn. Sakura lấy một con dao nhỏ đã chuẩn bị sẵn vén đường đi, trước mắt họ là một dòng suối trong vắt, có thể thấy từng đàn cá đầy màu sắc bơi trong nước.
Tomoyo đưa ra đề nghị: - Chị dâu, chúng ta đi lên phía thượng nguồn đi, nước ở đây rất trong, ắt hẳn ở thượng nguồn cũng rất sạch sẽ.
Cô mỉm cười nhìn đồng hồ trên tay nói:
- Được, chúng ta đi thôi, phải trở về trước khi mặt trời lặn, chúng ta đã đi cả một tiếng rồi đó.
Tomoyo gật đầu rồi bắt đầu cất bước đi, hai người cứ men theo hướng ngược lại của dòng suối mà đi, lâu lâu họ còn cười đùa rất vui vẻ, chuyến cắm trại này quả thật không lãng phí, khi về cô nhất định phải viết một bài thuyết trình thật hay mới được.
Nơi phía thượng nguồn là một thác nước lớn với lực chảy rất mạnh. Phong cảnh nơi đây tuy hoang sơ nhưng lại đem cho con người ta cái cảm giác bình dị mà thơ mộng. Những tán cây cao cao một màu xanh mướt, những bông hoa dại đủ mọi màu sắc, những chú bướm nho nhỏ thi nhau tìm phấn hoa, dưới chân họ lại là một bãi cỏ xanh mềm mại, tất cả tạo nên một "tuyệt tác" hoang dã mà đầy thơ mộng. Bước chân đến đây như bước đến chốn Bồng Lai Tiên Cảnh vậy.

BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic/SyaSak] Bảo Bối, Em Là Của Tôi! [Full]
أدب الهواة- Tên truyện: Bảo Bối, Em Là Của Tôi! - Tác giả: Mèo Nhỏ (MiuNhi202). - Thể loại: Longfic, hiện đại đô thị, ngược, hành động, sủng, ngọt, có H, pink, HE. - Rating: 16+ - Couple: Sakura x Syaoran. - Trạng thái: Full (105 chương). - Văn án: Vào trong...