Chương 15: Tomoyo - Angel or Devil?

3.1K 184 34
                                    

Màn đêm đã buông xuống thành phố Tokyo đầy hoa lệ, đèn đường đã bật hẳn lên, nơi chiếc tàu ở cảng A, một cô gái xinh đẹp với mái tóc tím xõa dài đang đứng ở khoang tàu. Gió đêm nhẹ thổi qua làm cho mái tóc ấy bay tự do trong gió, cô gái mặc trên người một bộ đồ đen từ đầu đến chân, đôi mắt tuyệt mỹ ẩn sau lớp kính đen, nhưng nét đẹp vẫn mang vẻ quyến rũ người khác.

Trước mặt cô lúc này là một người đàn ông đứng tuổi, trên người là một bộ vest đen, trông rất giống doanh nhân.

Cô gái nhếch môi, nhìn người đàn ông đối diện, nói: - Lee tổng, rất vui được gặp ông, số vũ khí phía sau tôi đã đủ hay chưa?

Ông ta nhìn lô vũ khí phía sau, cười khà khà nói: - Cô yên tâm, lần này là quá đủ rồi, tôi đảm bảo sẽ có lợi nhuận cho cả hai bên...

Cô gái gật đầu tỏ vẻ hài lòng, nhưng khi vừa định giao vũ khí thì cửa sổ xung quanh chợt vỡ nát. Từng mảnh thủy tinh vỡ vụn rơi đầy trên đất, sau đó thì có khoảng năm mươi tên mặc đồ đen nhảy vào theo lối đã mở, đồng loạt giơ súng lên. Tomoyo chẳng lấy làm sợ hãi, quả thật y như dự tính của bang chủ, bọn nhãi này chính là muốn cướp hàng đây mà.

Nhìn từng cây súng sắc lạnh đang hướng về phía mình, người đàn ông kia đã nhanh chóng ôm đầu ngồi vào một góc, gương mặt già nua trở nên nhăn nhúm khó coi, hai tay ở trên đầu run cầm cập thể hiện ông ta đang rất sợ hãi.

Bỗng lúc này, tên được gọi là đại ca của Wolf đi vào, trên môi là một nụ cười giễu cợt nhìn Tomoyo. Hắn bỏ điếu thuốc đang hút ra, vứt xuống sàn tàu sau đó lại dùng chân giẫm nát.

- Tôi nên gọi cô là Rose hay là tiểu thư danh giá nhà Daidouji đây?

Tomoyo không thèm liếc nhìn hắn lấy một cái, thản nhiên lấy chiếc ghế bên cạnh mà ngồi xuống. Hắn nghĩ mình bị khinh thường nên sải bước đi đến chỗ cô, bóp chặt lấy cái cổ nhỏ nhắn.

- Con đàn bà khốn khiếp, mày dám khinh thường lão tử à?

Tomoyo chỉ nhìn tay tên đàn ông đang để trên cổ mình, nhanh chư chớp đã làm cho hắn thét lên đau đớn.

- Mày...con đàn bà đê tiện...

Hắn định giơ tay tát cô thì thấy cô chỉ mỉm cười một cái, giọng nói nhẹ như không.

- Có tin là tay còn lại cũng bị phế không?

Hắn nhìn lại cánh tay phải của mình, nơi ngón cái có một cây kim nhỏ, hơn nữa một nửa cánh tay của hắn đã biến thành màu đen, từng đường gân xanh nổi lên trông rất đáng sợ. Hắn hoảng sợ lùi hai bước, nhìn Tomoyo bằng đôi mắt muốn giết người hằn lên những tia đỏ máu.

- Mày...đã làm gì?

Tomoyo bình thản chơi đùa với ba cây kim còn lại trên tay, nói: - Ngươi nghĩ Rose của DarkMoon thì dùng vũ khí gì?

Hắn run run môi, lắp bắp nói: - Độc?

- Chính xác! Ngươi cũng khá thông minh đó chứ?

Dừng một chút, Tomoyo nói tiếp:

- Ngươi nhìn xem, chất độc đã lan hết cánh tay của ngươi rồi, nó đã chính thức "tàn phế" nếu không có thuốc giải ngay lúc này...ta e rằng...chất độc sẽ lan đến tim trong tích tắc...ta rất muốn xem cảnh tượng ngươi bị chất độc làm đau đớn cho đến chết...

[Longfic/SyaSak] Bảo Bối, Em Là Của Tôi! [Full]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ