Syaoran nghĩ một chút cũng đứng dậy, đang định đi về thì cửa phòng cấp cứu cũng đã mở. Anh nhanh chóng đi đến trước mặt bác sĩ hỏi tình hình của cô:
- Bác sĩ Park, Sakura sao rồi?
- Chủ tịch, ngài yên tâm, thiếu phu nhân không có thương tích trên người, chỉ là đang hôn mê mà thôi, nhưng đến khi nào tỉnh...chỉ có thể xem...
Anh nắm chặt vai ông, gương mặt trông rất đáng sợ:
- Ông nói cái gì? Bổn phận ông là bác sĩ mà không cứu người được hay sao?
- Syaoran, bình tĩnh, đừng làm bác sĩ sợ hãi...
- Chủ tịch Li, tôi thực sự không còn cách...
Nói xong, ông cũng xin phép về phòng của mình. Đứng ngoài cửa nhìn vào trong, thân thể cô đầy rẫy những đường dây truyền nước biển, đôi mắt nhắm chặt, khuôn mặt tái nhợt. Bàn tay anh nắm chặt lộ rõ từng đường gân xanh. Không phải tại gã Jino kia Sakura có thành như thế này không? Anh phải khiến gã ta sống không bằng chết, cho gã nếm thử cảm giác đối chọi với Tử Thần là như thế nào.
Bàn tay đấm mạnh lên tường đến rỉ máu, anh đang rất tức giận.
Eriol vỗ nhẹ vai anh một cái, nói:
- Bình tĩnh đi Syaoran, chị dâu sẽ qua được thôi...còn Jino...
Nhắc đến Jino, anh liền thay đổi giọng một cách nhanh chóng, lạnh lùng đến tàn bạo.
- Tra tấn hắn cho tôi, không được giết, phải để hắn sống trong đau khổ, khi nào Sakura tỉnh lại tôi sẽ đích thân xử lý hắn.
- Vâng.
Eriol nói xong cũng li khai về tổng bộ, anh nhìn cô một lúc rồi cũng quay gót ra về.
___________________
Sau khi thay một bộ quần áo khô ráo, anh lập tức trở về tập đoàn xử lý một số việc còn chưa hoàn thành. Chiếc xe màu đen bóng loáng chạy như bay trên đường, một lát đã đến tập đoàn. Anh mở cửa xe bước ra, khí thế vẫn như cũ, là một tòa băng sơn a!
Lúc anh vừa vào đến phòng đã thấy Sanni và Tomoyo đang cãi nhau.
- Các người làm gì trong phòng làm việc của tôi!?
- Bang chủ, cô ta tự tiện xông thẳng vào phòng ngài...
Tomoyo tức giận nói, cô đã cố gắng ngăn cản cái ả điên này nhưng không thành công.
Anh lạnh giọng: - Rose, xuống dưới đi, để tôi tự tay đuổi con ruồi này đi.
Tomoyo gật đầu sau đó rời khỏi phòng. Anh ngồi xuống chiếc ghế sô-pha của mình, sau đó cất giọng:
- Có chuyện?
Chỉ hai chữ đơn giản, hoàn toàn không mang nét ôn nhu khi nói chuyện cùng ả.
Ả khẩn khoản quỳ xuống sàn, một tầng uất ức mà nói: - Syaoran, em sai rồi, em xin lỗi, khi xưa là em sai, em không nên bỏ anh...cũng là do hắn ta...hắn ta dụ dỗ em, nói anh không đủ điều kiện chăm sóc em, nói rằng...
Ả ra sức nói nhưng dù cho có nước mắt rơi lã chã như thế nào anh vẫn là một bộ mặt băng sơn không thay đổi, chẳng mang được một biểu cảm nào. Sanni lại càng khóc lớn hơn, nói: - Sakura có gì tốt hơn em? Đứa con riêng đó có gì xứng với anh? Sao anh lại coi nó như trân bảo thế? Nó thua em mọi mặt, anh à...
BẠN ĐANG ĐỌC
[Longfic/SyaSak] Bảo Bối, Em Là Của Tôi! [Full]
Fanfic- Tên truyện: Bảo Bối, Em Là Của Tôi! - Tác giả: Mèo Nhỏ (MiuNhi202). - Thể loại: Longfic, hiện đại đô thị, ngược, hành động, sủng, ngọt, có H, pink, HE. - Rating: 16+ - Couple: Sakura x Syaoran. - Trạng thái: Full (105 chương). - Văn án: Vào trong...