Cô đang nguyền rủa hệ thống trong đầu bỗng tay được kéo lại choàng vào lòng người ấm áp, Ngữ Kỳ bỡ ngỡ ngẩng đầu lên nhìnKhúc Thừa Mặc hắn làm cái gì vậy? Ôm cô giữa hoàng cung của nam chính? Này cô chưa muốn chết! Ngữ Kỳ giãy giụa
- Người ngươi lạnh lắm đấy...! - Khúc Thừa Mặc ôm chặt cô trong lòng
- Bỏ ta ra! Nếu hoàng thượng nhìn thấy cả ngươi lẫn ta đều đi tong đấy! - Ngữ Kỳ kháng cự
Khúc Thừa Mặc đợi người cô ấm hơn một chút mới buông ra, nhìn bàn chân của cô một chiếc mất một chiếc còn. Tím tái lại vô cùng đáng thương. Hắn bế bổng cô lên thở dài
- Ngươi sao lại tự hành hạ bản thân mình như vậy?
Ơ hay, không phải vì cái ngươi sao? Ngữ Kỳ bực mình dựng ngón giữa vào mặt Khúc Thừa Mặc. Hắn nhìn ngón giữa của cô một lúc rồi thổi hơi ấm vào
- Lạnh sao?
Lạnh bà nội ngươi, đây là ngón f*ck! Ngón f*ck hiểu không? Ngữ Kỳ trợn mắt giải thích trong đầu, có cho cô vàng cũng không dám nói
[...] Ký chủ nghiện giơ ngón giữa vào mặt nam nhân
Mặc kệ cho bao ánh mắt nhìn về phía hắn, Khúc Thừa Mặc lừ nhẹ một cái ám chỉ cho ám vệ của mình, đi xử lý gọn lẹ.
Ngữ Kỳ cứ vậy mà được bế về cung của mình, Mộc Nhĩ đang loay hoay trong phòng do chủ tử nhốt lại không cho đi theo, thấy Dạ Vương đem chủ tử của mình về miệng không tài nào ngậm lại được
Cô hơi ngoáy lại nhìn về phía tuyết, Khúc Thừa Mặc liếc cô rồi nói với Mộc Nhĩ chuẩn bị nước ấm cho cô
- Ngươi đau khổ vì hắn không yêu ngươi?
Bánh của ta... Bánh hoa quế của ta... Chưa có cắn miếng nào... Chiếc bánh hoa quế thơm ngọt của bổn cung... Trong lòng Ngữ Kỳ khóc ròng, đau lòng không sao tả xiết
Khúc Thừa Mặc đưa tay chạm má cô làm cô tỉnh lại, sau phút mặc niệm chiếc bánh ở dưới đất, ánh mắt hắn vốn luôn lạnh lùng thì lúc này như dòng nước mùa xuân
- Đau khổ thế sao?
Á? Ngươi đang nói về bánh hoa quế sao? Ngữ Kỳ gật nhẹ đầu. Bánh ta còn chưa kịp liếm một cái, không đau không khổ làm sao được?
- Có phải ta sai rồi không?
Bỗng dưng hắn nói một câu cụt ngủn, không rõ đầu đuôi. Ánh mắt tràn ngập sự khó hiểu, Ngữ Kỳ đợi hắn nói tiếp nhưng đợi lâu đến mức nước ấm rửa chân tay cho cô xong rồi hắn vẫn chưa mở lời
- Sống chết không đồng ý lấy ngươi, có phải ta sai rồi?
Trong lòng cô ẩn ẩn đau, Ngữ Kỳ thật thắc mắc. Rốt cuộc người nguyên chủ yêu là ai? Cô không phân biệt được ngay cả khi nhiệm vụ phụ tuyến được phát ra, cô vẫn không hiểu tình cảm thật của nguyên chủ
- Ngươi không sai, là ta sai. Ép ngươi lấy ta, thành ra ép ngươi bỏ ngôi vương. - Ngữ Kỳ lạnh nhạt lên tiếng
Không khí im lặng lại bao trùm lấy, hắn nhìn đôi mắt cô vô hồn không cảm xúc khi nói câu đó. Ánh mắt ưu sầu vuốt ve má cô
BẠN ĐANG ĐỌC
[Mau Xuyên] Cuộc Phản Công Của Nữ Phụ! [Quyển I]
RomanceCô vốn là một nữ phụ nhỏ nhoi trong cuộc sống không được nhắc đến, một lần trong khi cô bị tai nạn thì vô tình bị đẩy linh hồn ra khỏi thân xác,còn linh hồn khác nhập vào cơ thể cô làm vất vưởng mãi, tới khi tưởng siêu thoát được thì một hệ thống kì...