Chương 36: Vật Thế Thân Là Hoàng Hậu (21)

5.7K 368 84
                                    


Cho tới khi cô quay lại, hắn vĩnh viễn không quên được hình ảnh cô gái mảnh mai, mặc chiếc áo giáp trắng đỏ

Xinh đẹp lỗng lẫy thương tích đầy mình nhưng cô không quan tâm, trở về cùng các binh lính với nụ cười chiến thắng trên môi, ngược đường ngược nắng là một loại xinh đẹp không nói thành lời

Hắn chỉ biết ôm chặt cô vào lòng mặc kệ cho cô hỏi hắn có chuyện gì xảy ra. Thấy bờ vai hắn run run, Ngữ Kỳ thở dài ôm lại rồi má dựa vào vai hắn vỗ nhè nhẹ an ủi.

Khúc Thừa Ân sau khi biết cô xuất trận liền phản đối, gây sức ép bắt cô về hoàng cung. Nhưng với cô mà nói nơi đó đã không thể quay về được nữa, sau khi chiến tranh xong cô sẽ rời khỏi nơi này.

Khi Ngữ Kỳ đang tự bôi thuốc cho bản thân bỗng người được ôm nhẹ nhàng

- Tỷ tỷ, tại sao nàng tự hành hạ bản thân như vậy? Nàng chỉ cần theo ta, ta sẽ chấm dứt cuộc chiến này...!

Hướng Dực đau sót nhìn chi chít các vết thương trên cơ thể của nàng, Ngữ Kỳ đẩy hắn ra khuôn mặt đầy lạnh lùng

- Ngươi về đi, tốt nhất đừng quay lại đây. Nếu không ta sẽ phát lệnh binh lính bắt ngươi đấy!

Hướng Dực xoa xoa má cô, mặc kệ cô uy hiếp bản thân ra sao, bật cười lớn

- Ta sẽ làm tỷ tỷ phải tự nguyện chấp nhận yêu cầu này của ta!

Sau ngày hôm đó cô tăng cường cảnh giác hơn, Khúc Thừa Mặc và Sở tướng quân đều khoẻ hơn, đã có thể cùng chinh chiến lại. Binh lính như lấy lại được nhiệt huyết, sôi sục dâng cao ý chí ngút trời

Khúc Thừa Mặc ôm cô trong lòng thở hắt một lần

- Đừng ra chiến trường nữa, ta không muốn mất nàng một lần nữa...

Cô định nói gì đó nhưng bỗng một binh lính chạy hớt hải vào

- Không xong rồi tướng quân! Chúng ta bị địch bao vây rồi!

Cả hai cùng đen mặt đi, cô và Khúc Thừa Mặc chạy ra ngoài thấy vòng vây binh lính cực dày, một bên Hướng Dực đang ngồi vô cùng tự nhiên

- Tỷ tỷ, chúng ta gặp nhau rồi!

Cô thực sự không nói thành lời, oán hận tại sao ngày trước nguyên chủ cứu cái tên chết tiệt này.

- Qua đây, điều kiện như ta đã nói, chỉ cần tỷ theo ta, ta liền không tiếp tục tranh giành lãnh thổ ở đây nữa.

Các binh lính muốn phản đối, nhưng hoàn toàn bị bao vây, Ngữ Kỳ đôi mắt có chút giãy giụa im lặng một hồi lâu mới cất tiếng

- Ngươi thả phụ thân ta, Khúc Thừa Mặc và tất cả binh lính ở đây trở về quê hương an toàn cùng lãnh thổ, ta sẽ theo ngươi.

- Được. - Hướng Dực chắc nịch nói

- Không được!!! - Sở tướng quân cùng Khúc Thừa Mặc gào lên

- Các ngươi nghĩ có thể thoát khỏi vòng vây này hay sao? Nếu chiến tranh tiếp thì các ngươi cũng sẽ chết và tỷ tỷ vẫn phải đi theo ta. Lựa chọn khôn ngoan một chút! - Hướng Dực cười chế giễu

[Mau Xuyên] Cuộc Phản Công Của Nữ Phụ! [Quyển I]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ