Chương 22

298 35 8
                                    

Chương 22

Đoàn Nghi Ân xuống xe lập tức chạy vào khách sạn, đi thang máy lên thẳng lầu 7. Phòng 707 ở cuối hành lang, anh nhìn cửa phòng lại đột nhiên cảm thấy sợ hãi, lỡ như tìm nhầm người thì phải làm sao? Hoặc là... tình hình khác đi. Lưỡng lự một hồi, Đoàn Nghi Ân vẫn đưa tay gõ nhẹ lên cửa. Vương Gia Nhĩ nghiêng đầu gục lên bàn, chỗ tay áo bị thấm ướt do làm đổ chai rượu, cậu lại không có cảm giác.

Ở cửa truyền tới tiếng gõ cửa ngắt quãng làm tinh thần cậu chợt thanh tỉnh, Vương Gia Nhĩ nháy mắt nhưng lại không động đậy. Không ai mở cửa, chẳng biết tại sao Đoàn Nghi Ân đột nhiên kiên định cho rằng Vương Gia Nhĩ đang ở bên trong, anh tiếp tục gõ, lực gõ mạnh hơn lần trước. Vương Gia Nhĩ nhắm mắt lại nghe tiếng gõ cửa dồn dập, trong lòng phiền tới cực điểm, cuối cùng không nhịn được cầm một trai rượu khác ném vào cửa, chai thủy tinh đập vào cửa lập tức vỡ tan, rượu bên trong bung ra.

"Không có người! Cút!"

Vương Gia Nhĩ đỏ mặt gằn giọng hét to về phía cửa, say đến mức cả cổ cũng đỏ ửng. Đoàn Nghi Ân nghe được giọng nói quen thuộc kia, ngưng gõ cửa, anh dựa trán lên cửa, thở một hơi thật dài. Cảm ơn trời đất, Gaga ở đây thật. Anh mở miệng muốn gọi Gaga mở cửa, nhưng vào giờ phút này không nên gọi cái tên này, cân nhắc nửa ngày, Đoàn Nghi Ân kêu tên đầy đủ của cậu.

"Vương Gia Nhĩ mở cửa."

Giọng nói Đoàn Nghi Ân như cũ mang chút run rẩy.

Vương Gia Nhĩ nhổm nửa người dậy, vừa nhấc chân lên đã bị vướng vào bàn ngã quỵ xuống đất, cậu cứ thế nằm trên sàn ngủ luôn. Tiếng gõ cửa phiền người ta lại bắt đầu vang lên, càng về sau người kia thẳng tay đập cửa, còn không ngừng gọi. Cậu nằm trên sàn lăn một vòng cuối cùng vẫn lảo đảo đi tới cửa, không nhịn được đá một cái rồi chợt mở cửa.

"Đã nói không có người! Cmn còn gõ..."

Vương Gia Nhĩ ngừng nói.

Đoàn Nghi Ân không nghĩ tới cửa lại đột nhiên mở ra, thấy người nhiều ngày đã không gặp bỗng nhiên không biết làm sao, đứng ngẩn tại chỗ.

"Anh... có thể vào không?"

Cho dù muốn lập tức ôm người kia vào lòng, nhưng Đoàn Nghi Ân vẫn kiềm chế không dám làm bậy, anh sợ mình lại động đến lửa giận của Gaga, bây giờ Vương Gia Nhĩ nhạy cảm muốn chết. Vương Gia Nhĩ cúi đầu không để ý tới anh, xoay người đi tới ghế salon ngồi xuống cũng không cản anh đi vào. Đoàn Nghi Ân nhìn thấy trên bàn trên sàn nhà đều là một mớ hỗn độn, vẫn cảm thấy không kiềm chế được nhíu mày lại muốn nói mấy câu.

"Sao uống nhiều rượu như vậy?"

Đoàn Nghi Ân dựng bình rượu ngã trên bàn lên, tìm khăn giấy trong ngăn kéo ra lau sạch rượu dọc theo thành bàn, ném rác vào thùng. Thấy bóng lưng bận rộn của anh, Vương Gia Nhĩ cảm thấy giống như mình trở lại trước kia làm mọi thứ rối tung lên, sau đó Đoàn Nghi Ân vừa trách vừa dọn dẹp đống hỗn độn ấy. Tất cả đều đã thay đổi, nhưng trong chốc lát cũng không có gì thay đổi, Đoàn Nghi Ân rất nghiêm túc giúp Vương Gia Nhĩ dọn dẹp bàn, đầu óc suy nghĩ xem nên đối mặt với Gaga thế nào, nên nói gì để cậu về nhà cùng mình.

[FULL][Markson] ĐỒNG BỌNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ