Chương 31

286 29 1
                                    

Bế Vương Gia Nhĩ chạy về nhà, Mark đặt cậu lên ghế salon, giúp cậu cởi bỏ đồ ướt, vào nhà vệ sinh lấy khăn tắm lớn lau sạch người sau đó dùng mặc áo tắm vào. Vương Gia Nhĩ luôn co chân ôm bụng không buông, hai mắt nhắm chặt nhỏ giọng rên rỉ, cậu nghĩ hơn một nửa ưu tư của mình đều bị chặn trong dạ dày.

"Jackson, em ổn chứ?"

Trong giọng nói của Mark đầy lo lắng lẫn sốt ruột, nhưng Vương Gia Nhĩ nghe được lại thấy vô cùng buồn cười, rõ ràng người này 20 phút trước còn đẩy ngã mình vào đống rác vừa hôi lại bẩn kia.

Vương Gia Nhĩ khó chịu cũng không thèm để ý đến Mark, có chút gượng ép quay đầu sang một bên.

"Em nằm đây nghỉ ngơi."

Mark đứng dậy đắp cho Vương Gia Nhĩ một cái chăn, sau đó đi vào bếp.

Trong nhà bếp truyền tới tiếng ping pong choang choang, Mark dựa vào ký ức không mấy quen thuộc lật tung tủ lạnh, hắn muốn làm cho Jackson chén cháo, trong nhật ký của Đoàn Nghi Ân hình như từng đọc qua Jackson sẽ có đôi lúc bị bệnh, sau khi ăn cháo sẽ dễ chịu hơn.

Thật vất vả mới tìm được nguyên liệu nấu ăn, Mark chưa từng vào bếp nên lấy điện thoại đặt ở bên cạnh, vừa học vừa làm. Dao chạm lên thớt phát ra từng tiếng nặng nề nhưng lại không có chút nhịp nhàng nào, Mark cầm dao có chút vụng về cắt nhỏ rau, có nhiều lần không nhịn được muốn tăng tốc kết quả suýt nữa cắt phải tay.

Vương Gia Nhĩ trở mình vô tình ngã xuống đất, mặt nóng áp vào nền nhà lạnh băng mới có chút cảm giác thoải mái, nhưng trên người từ đầu đến chân đều có mùi kỳ lạ, cậu chán ghét vịn vào ghế salon bò dậy, cong người chật vật muốn lên lầu đi tắm.

Vương Gia Nhĩ run rẩy mở khóa vòi sen, nước nóng lập tức phun ra, cậu không thể đứng thẳng người , nên ngồi thẳng ở trong góc, thở dài hưởng thụ khoảnh khắc thoải mái không có Mark. Hơi nóng mờ mịt, lỗ chân lông trên toàn thân Vương Gia Nhĩ cũng giãn nở ra, hốc mắt cũng ướt, dốc sức kiềm nước mắt, cậu hung hăng tát mình một bạt tai.

Cháo trong nồi sôi sùng sục, hơi nước nóng hổi "tách tách" bốc lên, Mark vội vã mở nắp bị hơi nóng phả vào, nắp nồi rơi trên đất phát ra tiếng "loảng xoảng".

"Chết tiệt."

Mark mắng khẽ mở vòi nước ra, nước lạnh xối vào tay vẫn có cảm giác đau, chỗ bị bỏng bắt đầu ửng đỏ. Cuối cùng hắn múc cháo vào chén bưng ra phòng khách nhưng phát hiện không thấy Jackson, căng thẳng nhìn ra cửa phát hiện giày của cậu vẫn ở đó mới thở phào nhẹ nhõm.

"Jackson?"

Mark bước lên lầu hai phát hiện cửa phòng tắm mở, trên kính còn phủ sương mờ, hắn vào bên trong phát hiện không có ai thì đi thẳng vào phòng ngủ, quả nhiên Jackson nằm trong chăn cuộn thành một cục.

"Jackson... tôi nấu cháo rồi."

Vương Gia Nhĩ không có bất kỳ phản ứng nào, Mark bưng chén đứng ở chân giường giống như đứa trẻ làm chuyện có lỗi.

[FULL][Markson] ĐỒNG BỌNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ