Chương 29

268 26 2
                                    

Vương Gia Nhĩ chạy về nhà, Mark mở cửa cho cậu, trong nháy mắt bị Vương Gia Nhĩ nhào vào lòng.

"Sao vậy? Hơn nữa ngày không gặp đã nhớ tôi rồi?", Mark cười ôm lại cậu.

Vương Gia Nhĩ ôm Mark không nói gì, chỉ tưởng tượng người này là Đoàn Nghi Ân thôi đã làm cậu cảm thấy vui vẻ yên tâm hơn.

"Không có gì."

Nhưng Vương Gia Nhĩ nhanh chóng buông tay, cậu nhìn phòng khách không giống với trước kia, dường như có ít đồ hơn rất nhiều.

"Thế nào, có phải rất khác so với trước kia không?"

Mark khoanh tay tựa vào cạnh cửa, chờ Jackson khen mình.

"Sao ngay cả vị trí ghế salon anh cũng đổi vậy?"

Vương Gia Nhĩ nhíu mày không vui, bây giờ nhà bị Mark làm cho trống rỗng.

"Đây là nhà tôi, tôi muốn thế nào thì làm thế đó."

Không thấy Vương Gia Nhĩ phản ứng ngạc nhiên mừng rõ như trong tưởng tượng, Mark bĩu môi cầm trái táo trên bàn cắn một miếng rồi ngồi xuống ghế salon.

"Hôm nay em đi đâu?"

"Đi lung tung vài chỗ thôi."

"Ăn cơm chưa? Tôi gọi đồ ăn bên ngoài."

Mark kéo Vương Gia Nhĩ ngồi lên chân mình, ôm em cậu.

"Gọi đồ bên ngoài làm gì, chúng ta không còn dư nhiều tiền lắm, hơn nữa... tôi ăn rồi."

Trong lòng Vương Gia Nhĩ bất an, hiện tại chỉ đang nghĩ làm thế nào để thoát khỏi Mark.

"Tôi đã nói rồi, tiền không thành vấn đề, tôi sẽ nghĩ cách."

"Nhưng chúng ta không thể chỉ có chi mà không có thu, anh nghĩ ra cách gì? Tiền của Đoàn Nghi Ân có thể dùng cả đời sao?"

"Có thể bán căn nhà này đi, làm một đôi tình nhân lang thang."

Vương Gia Nhĩ không hiểu nhìn dáng vẻ đầy mong chờ của Mark, ở trong lòng cậu, có chơi đùa thế nào ầm ĩ ra sao thì vẫn cần một nơi để che mưa che gió. Không muốn cãi nhau với Mark, Vương Gia Nhĩ không nói gì, thầm vui vì mình và Mark chưa đi xa đến mức không thể cứu vãn nổi.

"Từ mai trở đi... tôi muốn ra ngoài tìm việc."

Vương Gia Nhĩ cảm thấy đây là cách tốt nhất để tránh Mark.

"Không được."

"Tôi không hỏi xin sự đồng ý của anh, Mark, đây là quyết định của tôi."

"Jackson em không có quyền quyết định, ngoan ngoãn nghe theo tôi là được."

Mark nhìn dịu dàng vỗ mặt Vương Gia Nhĩ, nhưng ánh mắt lại không cho từ chối.

"Anh không ngăn được tôi đâu."

Vương Gia Nhĩ hất tay Mark ra, rời khỏi đùi hắn.

"Ngược lại tôi muốn xem ngay cả giấy tờ tùy thân em cũng không có, người ta có nhận em hay không?"

"Anh có ý gì?"

[FULL][Markson] ĐỒNG BỌNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ