Chap 5: Ngôi Nhà Ma (phần 2)

1.1K 88 5
                                        


"H...Hiểu Phương.....m...mày có sao không vậy...? " - Mỹ Dung dũng cảm của nhóm đã bắt đầu run lên,mặt cô tái xanh lại.

Người Hiểu Phương giật giật mấy cái,rồi em từ từ ngước mặt lên. Đôi mắt trắng dã, cùng với một nụ cười ghê rợn. Rồi em cất một giọng nói ma mị lên :

"Tao chết oan quá....tao chết oan quá mà.... " 

Em nhìn cả nhóm,rồi em đảo mắt đến nhìn trừng trừng vào Tuyết Anh, đột nhiên em bắt đầu loạn choạng như một cái xác không hồn và lao thẳng đến Tuyết Anh làm cho cô sợ đến cứng đờ người, chỉ biết mở to mắt nhìn, miệng lắp bắp không thành tiếng.

Rầm !!!

"Ui da! "

Cả nhóm đơ người ra khi thấy Hiểu Phương nằm sõng soài dưới đất.

"Uiiiiii da ! Đau quá à... " - em mếu máo ôm đầu. Do vừa phải trợn mắt lên vừa phải đi kiểu "vô hồn" nên mông em thì hôn sàn nhà một phát thật "mãnh liệt" còn đầu em thì đập vào cạnh giường một cú đau điếng

Mọi người chau mày nhìn Hiểu Phương, em cũng biết là mình bị lộ rồi nên em chỉ ngồi đó ôm đầu và tròn mắt nhìn lại cả nhóm, miệng cười tủm tỉm

"Hahahahahahahaha !! " - từ ngoài cửa đi vào, Thùy Linh vừa đi vừa lấy tay ôm bụng cười - "bà mẹ ! tao công nhận con Phương nó "lên đồng" có tiềm năng thật tụi mày ạ !!! "

"Mấy cái con này!! " - Lan Chi đánh nhẹ vào vai Hiểu Phương một cái. Mỹ Dung thì phá lên cười cùng với Thùy Linh

Mọi người thở phào nhẹ nhõm,cảm giác thật nhẹ lòng khi biết đây chỉ là một trò đùa. Lan Chi đi lại kẹp cổ Hiểu Phương một cái :

"lần thứ 2 mày hù tao cái kiểu này rồi nha con quỷ! "

"Hihi, ý tưởng của con Linh đó, mà tụi bây phải công nhận tao giả giống lắm phải không ?" - em giật giật tay áo Tuyết Anh - "tao giả giống không Tuyết Anh ? ~ "

"Haizzz,tao đến chịu tụi mày.. " - Tuyết Anh thở dài,cô mỉm cười vì trò đùa tinh nghịch của Hiểu Phương và Thùy Linh.

"Mà công nhận mày giả thấy ghê thiệt luôn đó Phương, còn chơi cái trò đứng trước buồng tắm của tao nữa chứ hahahaha~ " - Bảo Châu che miệng cười

".... "

Căn phòng bỗng nhiên trở nên lạnh toát...

"M...mày có lộn không Bảo Châu ? tao mới hù tụi mày lần đầu mà...tao có đứng trước cửa nhà tắm mày đâu? " - Hiểu Phương tái mặt - "với lại làm sao tao đi vào phòng mày được?"

".... "

cả đám nhìn nhau không nói nên lời. Hiểu Phương trong lòng rất sợ, nhưng em vẫn trầm tư suy nghĩ, em biết là có điều gì đó rất lạ với ngôi nhà hoang kia, thậm chí là với cả cái chuyến đi này. Hay là có một thứ gì đó...đang chơi đùa với tụi em ?

"Tao biết là có gì đó không ổn mà ! " - Lan Chi đứng lên - "mọi chuyện không đơn giản như thế đâu..."

"Tạm thời bây giờ về phòng ngủ nghỉ đã, cũng tối rồi, mai còn đi thám thính nữa... " - Mỹ Dung thở dài - "thôi bỏ qua đi tụi bây, về ngủ cái nào ~ "

Tháng Năm Rực RỡNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ