Nửa giờ sau, trong chiếc xe thể thao màu bạc của Tzuyu, Sana tay nắm chặt túi xách, vẻ mặt sợ hãi nhìn người nào đó sắc mặt căng thẳng, tối tăm bên cạnh, mấy lần định mở miệng cuối cùng cũng không dám lên tiếng.
Xe chạy gần một canh giờ, cô mới run rẩy mở miệng: "Rốt cuộc cô muốn đưa tôi đi đâu vậy?"
Tzuyu nghe giọng nói mềm mại của cô, trên mặt buông lỏng một chút, quay đầu nhìn cô một cái rồi mặt không đổi mở miệng: "Tìm một chỗ đem em nhốt lại!"
Sana không thể tin được nhìn Tzuyu, sau đó vẻ mặt dần dần trở nên lạnh lùng, quay đầu nhìn cảnh vật bên ngoài cửa sổ, một lát sau mới nhẹ nhàng mở miệng: "Tôi không phải là con mồi của cô. Cô không có cái quyền này đối với tôi."
Xe đột ngột phanh gấp kèm theo tiếng thắng chói tai, dừng ở ngay con đường ngay trung tâm thành phố. Tzuyu quay đầu, hé mắt, trầm thấp mở miệng: "Vậy em muốn tôi như thế nào mới có cái quyền này? Chúng ta kết hôn sao? Em chỉ có thói quen làm tình nhân cho người ta thôi sao?"
"Ầm" một tiếng, Sana mở cửa xe nhảy xuống, nắm chặt túi xách hướng phía trước đi tới.
Tzuyu vuốt mặt, đè khóe miệng, nhìn về thân ảnh xinh xắn đang chạy về phía trước bên ngoài kia, hai tay hung hăng đập mạnh vào tay lái, sau đó khởi động xe đi tiếp, xe giữ khoảng cách năm thước từ từ đi phía sau cô. Sana rất quật cường, Tzuyu đã sớm lĩnh giáo rồi. Cô cho là trải qua nhiều năm như vậy, cô ấy đã chấp nhận thực tế rồi, nào ngờ lại không nghĩ rằng, cô ấy không chỉ không có bớt kiên cường đi, thậm chí so với lúc trước càng quật cường hơn chứ không có kém.
Cứ như vậy một cô gái kiên cường đi bộ từng bước từng bước từ ngoại ô đi trở về nhà suốt ba giờ đồng hồ, tuyệt nhiên không nhìn về sau một cái, không nghỉ lấy một lần. Cho đến khi cô ngồi vào trong xe taxi, Tzuyu mới dừng xe ở ven đường, nặng nề tựa lưng vào ghế ngồi, hai tay che lấy mặt, che lại vẻ mệt mỏi cùng cô đơn của mình. Tzuyu lại bị tính kiên cường của cô đánh bại một lần nữa.
Sana trở về nhà trọ, đổi dép đi trong nhà, mặc đồ ngủ vào, vào phòng vệ sinh nằm trong bồn tắm, nhẹ nhàng vuốt ve lòng bàn chân thê thảm. Trong mắt cô đã tràn ngập nước.
Đau! Cũng là chua xót và ủy khuất.
Câu nói kia của Tzuyu làm vết thương không có khép lại mà còn bị chà xát thêm bao nhiêu muối, đau đến mức cô không có khí lực để phản bác, cũng không biết phải phản bác như thế nào. Bởi vì Tzuyu không có nói sai. Bất kể từ đầu cô bị tổn thương như thế nào, là người thứ ba phá hoại hạnh phúc của nhà người ta, cô cũng chính là một tình nhân. Dù có khó nghe đến mức nào, cô chẳng bao giờ nghĩ tới chính mình trong một năm đó hành dộng như một con người đáng bị phỉ nhổ, so sánh tình nhân với tình nhân càng làm cho người ta khó có thể chấp nhận, nhưng bản chất là giống nhau.
Thì ra cô là một người phụ nữ hư hỏng như vậy. Thì ra cô không xứng nhận được sự chiếu cố của bất cứ người nào. May là cô không có gây ra sai lầm lớn. May là cô đã kịp thời tỉnh ngộ. May là Dahyun không giữ cô ở lại lúc đó. Cô phải cảm tạ cô ta có đại nghĩa rất rõ ràng.
![](https://img.wattpad.com/cover/148954377-288-k56192.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiểu sủng vật của Chou Tzuyu (SaTzu)
FanficChuyển ver Chou Tzuyu một lần được Minatozaki Sana giúp đỡ liền đem lòng yêu đơn phương nàng. Gia đình Minatozaki Sana gặp phải khó khăn nên Chou Tzuyu đã ra mặt giúp đỡ với điều kiện gia đình Minatozaki phải đồng ý để Minatozaki Sana đính hôn với...