chương 13: cô không được dành với ca ca!

1.8K 184 55
                                    

Triệu Vân Lan trong lòng tự hỏi, rốt cuộc cái trí não ba tuổi của Dạ Tôn có thể làm được gì.

"Cậu đến đây ăn cơm à? Hồng Hồng của cậu đâu?"

Cao Miên nghe Triệu Vân Lan hỏi người đứng sau lưng mình, liền quay lại xem thử là ai. Cô ta giật mình đứng dậy nói:

"Thẩm Giáo sư?"

Thẩm Nguy ho khan một cái, trả lời: "Tôi ở đây!"

"Vậy kia là ai?"

Chưa để Thẩm Nguy nói thêm câu nào, Dạ Tôn đã cướp lời:

"Em là Diện Diện nè, đây là ca ca của Diện Diện! Diện Diện nói cho cô biết cô không được tranh với ca ca!"

Cao Miên mặt hơi biến sắc, cái gì mà tranh với không tranh? Cô già đến mức bị gọi là cô?

"Cậu là em trai Thẩm giao sư?"

Dạ Tôn cũng học Thẩm Nguy tính kiệm lời, chỉ gật đầu một cái cho qua. Hừ! Nếu không phải Hồng Hồng bảo nói như vậy, Diện Diện cũng trực tiếp nhấc bà cô này vứt đi rồi! Định tranh với ca ca của Diện Diện? Cô không có cửa!

Cao Miên dịu dàng xoa đầu Dạ Tôn, nói: "Diện Diện phải không? Gọi là chị Cao Miên nhé! Không được gọi cô! Như vậy mới đúng nè."

Chúc Hồng mặt đen như đít nồi, cmn! Lại còn dám xoa đầu nó?

Dạ Tôn tức tối hất tay Cao Miên ra, rất thành thật mà nói rằng: "Diện Diện không muốn! Rõ ràng cô già như vậy mà muốn gọi là chị sao? Chuyện dối lòng người như thế này Diện Diện làm không được!"

Cao Miên mặt nổi đầy hắc tuyến. Thâm tâm không ngừng kìm chế: Phải nhịn! Nhất định phải nhịn!

Thế là cô ta lại mỉm cười, tự cho mình là thánh mẫu không chấp trẻ con, nói:

"Không sao! Diện Diện gọi điện thế nào cũng được! Mà Diện Diện đến đây ăn cơm sao?"

"Cô này hay thật! Diện Diện đã nói rồi mà, Diện Diện chỉ đến đây để bảo với cô đừng tranh với ca ca thôi."

Triệu Vân Lan chớp được thời cơ, liền quay sang hỏi Thẩm Nguy: "Diện Diện nói Cao Miên tranh gì với anh vậy?"

Thẩm Nguy không chút do dự trả lời, như thể đã chuẩn bị trước từ lâu: "Tôi không biết!"

Triệu Vân Lan rõ ràng trong lòng đã có đáp án, nhưng vẫn không có mặt mũi mà nói rằng: "Anh không biết thì tôi hỏi cậu ta?"

Anh đợi Thẩm Nguy mở miệng nói một câu mà có cảm giác "Nguyện đợi chàng nghìn năm" Thật không thể kiên nhẫn đợi vị giáo sư cao cao tại thượng kia thổ lộ một lần.

Cao Miên mặc dù rất muốn gào lên với Dạ Tôn rằng: "rốt cuộc tôi đã tranh cái gì với anh cậu? Cậu nói rõ đi!" nhưng cô sợ nói ra lại nghe được câu trả lời không mong muốn, nên đành chuyển đề tài, cũng là để thu hút sự chú ý của Triệu Vân Lan. Từ đầu buổi đến nay cô thấy Triệu Vân Lan một là nhìn đĩa thức ăn, hai là liếc Thẩm Nguy, còn lại chưa để mắt đến cô được mấy lần.

"Anh Vân Lan! Đây là em trai của Thẩm giáo sư sao? Sao trước giờ em không biết!"

"Đúng vậy! Cô không thấy hai người họ rất giống nhau?"

Fanfic Trấn Hồn: Ngày Gặp Lại [Nguy Lan /Sở Quách ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ