chương 16: tôi tin anh!

1.6K 163 71
                                    

Thẩm Nguy khó hiểu nhìn Triệu Vân Lan: "Anh quen bọn họ sao?"

Cmn, Thẩm Nguy anh đừng có giả bộ ngây thơ!

"Sao tôi không quen được chứ, người thì nhận tôi làm bạn trai, người thì chồng sắp cưới, người thì bố của đứa con trong bụng. Tôi không quen họ sao được?" Triệu Vân Lan không nể mặt Thẩm Nguy mà nói lớn.

Mặc vậy, Thẩm Nguy vẫn một mặt không hiểu Triệu Vân Lan nói gì.

"Triệu Vân Lan, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Anh không biết thật sao? Vậy cứ gọi học sinh của anh ra đây là biết!"

Triệu Vân Lan không phải dạng người lương thiện gì, một khi có người động đến anh ta liền phải trả cái giá đắt. Anh bước vào giảng đường, gọi liền năm cái tên: "Bạn học Tiểu My, An Hảo, Mặc Dịch, Tử Văn, Trịnh Mẫn, có thể ra gặp tôi một lúc được không?"

Năm cô gái đồng loạt đứng lên, rụt rè đi ra ngoài cửa trước những ánh mắt bàng hoàng của mọi người. Trong giảng đường xì xào bàn tán, chẳng nhẽ đại học Long Thành lại có án mạng?

Bọn họ cúi thấp đầu xuống, không giám đối mặt với Triệu Vân Lan khí thế bức người kia.

"Các bạn còn nhớ tôi không?" Anh ta mỉm cười hỏi, ngữ khí mười phần không lấy một phần thiện cảm.

Trịnh Mẫn vẫn cúi gằm mặt, tóc mai che mất phân nửa, chỉ để lộ bờ môi run rẩy, lắp bắp nói: "Tôi... Tôi không quen anh!"

Triệu Vân Lan nghiêng đầu nhìn khuôn mặt Trịnh Mẫn, đột nhiên cười lớn hỏi, điệu bộ hiếu kì: "Ấy, bụng bầu của cô đâu rồi?" Anh với tay định nâng cằm Trịnh Mẫn lên thì bị Thẩm Nguy ngăn lại.

"Triệu Vân Lan, rốt cuộc anh đang nói gì thế? Học sinh của tôi làm gì anh sao?"

Triệu Vân Lan cười nhếch môi, nói: "Cái này hẳn là Thẩm giáo sư còn rõ hơn tôi chứ? Nhưng nếu anh một mực vẫn không hiểu thì tôi nói cho anh biết. Năm lần xem mắt của tôi đều bị năm cô gái này đến phá, cái gì mà bạn trai, cái gì mà chồng sắp cưới? Sau khi tôi điều tra còn có điều bất ngờ hơn nữa, cả năm đều là sinh viên trường đại học Long Thành, hơn nữa còn học lớp của anh. Hắc lão ca! Anh nghĩ ai đã sai bảo bọn họ?"

Thẩm Nguy đứng yên, không lộ ra bất cứ cảm xúc gì, chỉ nói với Triệu Vân Lan một câu: "Anh đang nghi ngờ tôi?"

"Không, tôi không nghi ngờ, mà tôi sự thật lồ lộ ra thế. Tôi không thể không nghĩ vậy!"

Thẩm Nguy kiên định nói: "Nếu tôi nói không phải tôi, anh có tin tôi không?"

Triệu Vân Lan nhìn thẳng vào mắt Thẩm Nguy, trong ánh mắt đó dấu không biết bao nhiêu tâm tư, nhưng bây giờ nó lại trở nên đáng tin hơn bao giờ hết. Đã biết bao nhiêu lần Triệu Vân Lan mặc cho mọi chuyện có như thế nào, vẫn lựa chọn tin tưởng Thẩm Nguy. Lần này không ngoại lệ, chỉ cần anh ta nói không, thì chính là không.

Triệu Vân Lan nắm lấy vai Thẩm Nguy, nói: "Tôi tin anh!"

Cả năm cô gái ngạc nhiên nhìn hai người đàn ông kia, giữa bọn họ dường như có một sợi dây liên kết nào đó không thể phá vỡ được, bất kì người nào cũng không thể chen chân vào.

Fanfic Trấn Hồn: Ngày Gặp Lại [Nguy Lan /Sở Quách ]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ