09

472 94 6
                                    

"Chị uống chút nước đi." Yoonjin giơ chiếc bình inox vừa được đổ đầy từ suối trước mặt Miyu, có chút đưa gần hơn từng chút một.

Miyu mỉm cười, để lộ hai chiếc răng thỏ, khiến Yoonjin bối rối quay mặt đi. Miyu dù lớn hơn Yoonjin tận năm tuổi, nhưng do có một ngoại hình nhỏ bé nên nhìn cũng không chênh lệch nhiều với những đứa em ít tuổi hơn, thường bị nhầm lẫn là trẻ hơn so với tuổi thực.

Nhưng vì vậy nên có những lúc nhìn thật dễ thương!

Yoonjin ngồi xuống gốc cây bên cạnh Miyu, thả chiếc balo mà họ nhặt được trong ngôi nhà gỗ trên gờ núi, nơi vừa xảy ra vụ nổ lớn. Yoonjin với Miyu vượt ngục ra ngoài vốn không thể mang theo vật dụng trong người, nhưng cách đây vài ngày họ ở gần đường lớn nghe tiếng vụ nổ lớn. Cả hai trao đổi với nhau và họ đều đồng ý đến thám thính tình hình xem sao.

Chỉ điều là, khi họ tới thì khung cảnh đã trở thành hoang tàn rồi. Xác của bọn zombie từng phần cơ thể nằm rải rác khắp nơi, có cả những đống não bị nổ tung ra ngoài. Miyu vừa trông thấy liền cảm thấy buồn nôn, cô vẫn chưa quen nhìn những thứ kinh dị như thế. Yoonjin chỉ còn biết tiến lên phía trước, dùng chiều cao của mình che đi một góc tầm nhìn của Miyu.

Dưới chân núi Miyu nhìn lên, tất nhiên có thể nhận thấy rõ đất đá sập lở xuống từ đâu. Họ cũng không mất nhiều thời gian để lên tới gờ núi mà nhóm Kaeun vừa bỏ đi.

"Không còn lại gì nhiều, chắc là đồn của kiểm lâm bỏ hoang đã lâu." Miyu tặc lưỡi xem xét ngôi nhà gỗ. Tệ thật, cô đang rất đói bụng, và đã vô cùng hào hứng khi thấy một căn nhà. Nhưng kết quả vẫn chẳng có chút đồ ăn nào giúp cô lót dạ.

"Miyu, chị xem này!" Yoonjin phát hiện được chiếc balo còn rất mới để sát góc nhà gần cửa sổ. Cô ngồi xổm xuống xem thì balo này còn rất mới, chỉ là bị che đi một chút để người khác không thấy thôi. Yoonjin đọc dòng chữ trên miếng gỗ treo ở phần khóa kéo trên, hình như là tên của người chủ balo này.

"Lee Sian..." nghe có hơi quen, nhưng Yoonjin không nhớ được đã nghe tên này ở đâu. Cô mở balo ra thì trong đó chứa đầy lương thực nước uống cùng đầy đủ vật dụng sinh hoạt. Điều quan trọng nó hoàn toàn là vật dụng mới, không hề giống sự cũ kĩ của căn nhà.

"Có lẽ chủ nhân của chiếc balo này cùng vụ nổ hôm trước có liên quan với nhau."

Yoonjin bặm môi suy nghĩ một lát, rồi lấy từ trong balo một phần thức ăn đưa cho Miyu.

"Lấy lương thực của người khác như vậy hình như không được tiện cho lắm..."

"Khoan hãy nghĩ tới vấn đề đó được không? Chúng ta cần sinh tồn cho đến khi tìm được Chaeyeon unnie cùng Yireon unnie. Chúng ta còn phải tìm ra doanh trại của M.D nữa."

Cứ thế họ như được cứu sống, nhớ theo chỉ dẫn của Chaeyeon để tiến gần đến sông Đông, với hy vọng sẽ gặp được hai người bạn của mình cũng ở đấy.

Juri mang khay thức ăn nhẹ di chuyển đến căn phòng cuối dãy hành lang khu B.

"Cửa không khóa." một giọng nhẹ nhàng đáp lại tiếng gõ cửa của Juri. Cô đẩy cửa vào. Chủ nhân căn phòng này đang ngồi yên tĩnh bên bục cửa sổ, lặng lẽ ngắm cảnh sắc bên ngoài, dù nó chẳng tươi sáng gì mấy, chỉ tồn tại ảm đạm. Juri đặt chiếc khay xuống chiếc bàn uống trà cạnh cửa sổ.

SURVIVORS [PRODUCE 48]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ