"A? Tiểu thư, này thật là không được, nô tỳ làm sao có thể..." Hỉ Thước phản ứng theo bản năng liền từ chối, nàng sợ hãi nhìn Tương Vân. Nô tỳ thì làm sao có thể mặc được quần áo của chủ nhân, đó là đại bất kính!
Nha đầu biết giữ lễ nghĩa như vậy là tốt, nhưng nàng thực sự không có thời gian để mỗi chuyện giải thích rõ ràng. Cái nàng cần là lập tức làm theo những gì nàng nói.
"Ta nói ngươi có thể liền có thể." Trong lời nói của Tương Vân biểu thị sự thiếu kiên nhẫn, Hỉ Thước hoảng sợ vội vã cầm lấy quần áo, liền xoay người đi vào trong bình phong để thay.
"Ta cảm thấy, những xiêm y này có chỗ không thỏa đáng."
Nàng thấy Hỉ Thước sợ sệt như vậy, cuối cùng Tương Vân cũng phải giải thích một câu. Tất cả những y phục này nàng đều đã kiểm tra một lần, không phải hạ độc tàng châm giết người không chớp mắt cho nên mới dám để Hỉ Thước đi thử một lần.
Có điều nghĩ đến Lâm Mạn Như cũng không dám hạ độc tàng châm lên xiêm y của nàng. Hiện nay những người đó còn chưa có cái gan như vậy.
Đáy mắt Tương Vân mang theo trào ý, một chút thì thấy Hỉ Thước đã đi ra.
"Lại đây cho ta nhìn một chút." Tương Vân ngoắc ngoắc tay, đưa tay kéo chỗ tiếp nối mấy mảnh vải, váy trong nháy mắt liền rơi xuống.
Đầu Hỉ Thước trống không một lúc mới phục hồi, thân thể nàng run run cuối xuống nhặt xiêm y lên, mặt đầy vẻ lạnh lẽo nói: "Tiểu thư, đây là định xếp đặt cho người vào chỗ chết!" Nàng chỉ là cảm thấy phu nhân không thật sự yêu thương tiểu thư, không nghĩ tới người phụ nhân ấy lại nhẫn tâm như vậy.
Thanh danh là thứ được danh môn quý nữ coi trọng nhất, mà nó lại lấy sự thuần khiết là trọng yếu.
Yến hội ngắm hoa do Bình Nhạc công chúa tổ chức là nam nữ cùng thưởng, nếu tiểu thư trước mặt mọi người mất đi danh dự thì không chỉ có không thể lập gia đình, chỉ sợ Thừa Tướng không thể chịu đựng nàng được nữa. Nếu người còn đau lòng nữ nhi thì chắc cũng cho nàng đem thanh xuân của mình mà bầu bạn với cổ Phật để xin tội. Nhưng nếu người coi trọng danh tiếng gia đình, tiểu thư chỉ có thể lấy cái chết để đền tội.
"Trò mèo, ngươi đi thử vài món đồ khác đi." Tương Vân dường như không có sinh khí, lấy đi xiêm áo mà Hỉ Thước đang cầm rồi lại nhét những thứ còn lại vào trong tay nàng.
Hỉ Thước tức giận không thôi, lần này không có từ chối.
Tương Vân đăm chiêu nhìn những bộ xiêm y đã tan tác, lại thoáng nhìn ánh mắt phẫn nộ của Hỉ Thước, nói: "Ngươi đem gom những thứ này lại, sau đó lấy tiền tranh thủ đi ra bên ngoài cửa hiệu may mặc mua một cái cùng loại như vậy đem về. Nào, ta nhìn thấy thiển phấn phối hợp mã não đỏ này cũng khá đắc, ngươi cầm cái này đi đi."
"Tiểu thư, cái đó rất có thể giá cao hơn cả nửa hộp tử bạc đây. Theo nô tỳ thấy, không bằng chúng ta đi hỏi phu nhân vì sao những bộ xiêm y này lại trở thành như vậy."

BẠN ĐANG ĐỌC
TRỌNG SINH PHẾ HẬU HỮU ĐỘC
Historical Fictiontác giả: Tiểu Trúc Sinh Kiếp trước nàng dịu dàng hiền thục, lại bị miễn cưỡng cắt thịt chí tử, sống lại một đời, nàng nhất định phải báo cái kia huyết hải thâm cừu, để kẻ thù sinh không được, chết không thể! thể loại: nữ cường, trọng sinh, HE, gia...