Cảnh sát hình sự thần bí ( 12)

1.3K 91 1
                                    

Chương 64: Cảnh sát hình sự thần bí (12)

Đường Trầm cau mày: “Anh giải thích cái này với tôi, là muốn ám chỉ hung thủ thật sự sử dụng thôi miên để giết người? Còn anh… biết người kia?”

Sở Diệc không trả lời câu hỏi của hắn, không đầu không cuối nói: “Tôi học thôi miên từ một người thầy.”

Đường Trầm: “Vậy người kia… ?”

Sở Diệc lắc đầu, “Ông ấy đã qua đời cách đây một năm.”

Đường Trầm cúi đầu suy nghĩ. Muốn điều khiển một người tự hại bản thân tuyệt đối không phải chuyện dễ dàng, trình độ người nọ phải tương đương với Sở Diệc… Không, thậm chí còn cao hơn Sở Diệc. Y nhắc đến người thầy kia không thể không có lý do, hung thủ nhất định có liên quan đến ông ấy, dựa theo tuổi tác, không biết chừng có lẽ chính là đàn anh cùng theo học người thầy đó với Sở Diệc. Sở Diệc đối với vụ án này không hỗ trợ cũng không cản trở, thái độ thiên về trung lập. Y trước đó không biết là vô tình hay cố ý kéo sự chú ý của cảnh sát lên người mình, dường như đang muốn bao che cho ai đó, y rõ ràng biết hung thủ, có thể là bạn bè hoặc quan hệ khác. Y hiểu được mục đích của hung thủ, nhưng lại không ủng hộ cách thức của kẻ đó.

Đường Trầm ở lâu cùng Eugene cũng bị lây chút tư duy phân tích của cậu ta. Hắn gọi điện thoại, đem chuyện vừa rồi và một vài phân tích của mình nói cho Eugene nghe.

Cúp máy xong, hắn vừa quay đầu lại đã phát hiện Sở Diệc đang mỉm cười dịu dàng nhìn mình.

“Phân tích rất khá.”

Đường Trầm không tỏ rõ ý kiến, ánh mắt đối diện với tầm mắt y, nghiêm túc hỏi, “Anh từng thôi miên tôi đúng không? Nếu anh có thể làm như vừa rồi, hẳn là có thể thay đổi ký ức phải không?”

Hắn cho là Sở Diệc sẽ tránh né vấn đề này, nhưng Sở Diệc vốn không muốn lừa hắn, y gật đầu thản nhiên thừa nhận, “Phải, tôi có, bởi vì tôi không hy vọng em đối xử với tôi như đối tượng của nhiệm vụ.”

Đường Trầm nhíu mày: “Đối tượng nhiệm vụ? Tôi làm gì mà có đối tượng nhiệm vụ?”

Sở Diệc tiến lên một bước, nhẹ nhàng ôm lấy hắn, “Yên tâm đi, chúng ta không đối địch với nhau, đừng lo lắng.”

Đường Trầm đẩy y ra, lùi về sau một bước, hắn ngẩng đầu lên, hai mắt đen láy nhìn thẳng vào Sở Diệc, khóe miệng mấp máy, “Tôi nên tin anh sao? Đến bây giờ tôi còn không xác định được tình cảm tôi dành cho anh có phải là thật hay không.”

Sở Diệc há miệng muốn nói gì đó, lại như bị thứ gì kìm hãm, đôi môi khẽ nhúc nhích, cuối cùng chỉ khẽ nói: “Tôi sẽ không lừa em.”

Đường Trầm mỉm cười, “Tôi đột nhiên nhớ tới từng đọc được cái này trên mạng —— não bộ của con người có kết cấu rất phức tạp, nhưng bình luận này lại do chính não bộ đưa ra, não bộ đúng là thứ không biết xấu hổ.” Hắn dừng một chút, ngẩng đầu nhìn Sở Diệc, “Thứ bộ phận phức tạp ấy, anh lại có thể can thiệp vào, anh bảo tôi làm sao dám tin vào nó nữa?”

[ĐM]Hướng dẫn nhân vật phản diện cua trai -- Cố Chi QuânNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ