Chương 77: Cơ bụng và làm thêm

837 32 3
                                    

Editor: Lynx
Beta: Mạc Y Phi

Lúc hai người đi ra khỏi hành lang yên tĩnh kia thì tay nắm tay, mười ngón tay đan vào nhau.

Lâm Sơ Yến dắt Hướng Noãn đứng yên dưới ánh mặt trời, giơ tay lên, chụp tấm ảnh bóng hai người nắm tay nhau trên mặt đất.

Anh chụp xong, đưa cho Hướng Noãn xem, Hướng Noãn chỉ vào màn hình di động của anh: "Vỡ màn hình rồi này."

"Ừ, dù sao cũng phải thay."

Anh đăng bức ảnh này lên vòng bạn bè, sau đó dường như cảm giác có chỗ nào không đúng lắm, anh kéo tay Hướng Noãn, cúi đầu nhìn qua.

Quả nhiên không đúng.

Lòng bàn tay cô đỏ lên, da hơi phồng, ngón trỏ còn sưng lên.

"Xảy ra chuyện gì vậy?" Lâm Sơ Yến nhíu mày.

"Đập bóng nhiều nên bị vậy."

"Đau không?"

"Không đau."

Cô không đau, nhưng anh đau, đau trong lòng.

Lâm Sơ Yến kéo Hướng Noãn ngồi xuống hàng ghế dài ven đường, sau đó kéo ngón trỏ của cô

Ngón trỏ Hướng Noãn bị sưng bởi vì trong lúc đập bóng không điều chỉnh đúng phương hướng, bị ngoại lực của bóng tác động làm bị thương, không phải vấn đề lớn lao gì, sau mấy ngày là lại bình thường được.

Tay cô quá mềm, Lâm Sơ Yến sờ nắn đến nỗi không buông ra được, anh nắm tay cô, khẽ nói: "Sau này anh dạy em."

"Anh biết chơi bóng à?"

"Biết một chút."

"Vậy anh có muốn đăng kí thi bóng rổ không?"

"Không."

"Tại sao?"

"Anh không nghĩ đến chuyện phải luyện tập."

Hướng Noãn hiểu, nói tới nói lui cũng chỉ bởi một chữ lười.

Anh lười như vậy, chắc chắn không thích rèn luyện thân thể. Hướng Noãn hơi lo lắng cho vóc người của anh. Chiều tối hôm nay cô thấy những bạn nam trên sân bóng đều có vóc người không tồi. Người nào cũng có ít nhiều lòng hư vinh, cô hy vọng vóc người bạn trai mình cũng tốt.

Hướng Noãn vén tay áo Lâm Sơ Yến, nhìn bắp thịt trên cánh tay anh, còn tò mò véo một cái.

Lâm Sơ Yến không rõ nguyên nhân, nhưng lúc đầu ngón tay Hướng Noãn véo anh, anh cảm thấy ngứa, không phải ngứa trên người mà là ngứa trong lòng.

"Làm gì đấy?" Anh bị cô véo mà lòng vui vẻ.

"Em nhìn cơ bắp của anh một chút." Cô thẳng thắn nói.

Lâm Sơ Yến hơi né, vén tay áo xuống: "Em nhắm mắt lại đi."

"Làm gì?"

"Nhắm mắt lại, anh đảm bảo sẽ không hôn em."

Hướng Noãn tò mò anh sẽ làm gì, vì vậy nhắm mắt lai: "Có phải anh muốn làm ảo thuật không?" Cô nhắm mắt lại hỏi. Biến ra một đóa hoa, hoặc một con thỏ nhỏ nào đấy, trên ti vi vẫn thường hay diễn như vậy mà.

Thời Gian Ngòn Ngọt Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ