Kì lạ thật, đây không phải cảm giác của cặp đôi yêu nhau rồi đi đến quyết định chia tay vội vã, cũng không bao giờ là một cuộc cãi vả của hai người chấp nhận tình cảm của nhau, chỉ là cảm giác bị từ chối trong sự cô đơn, tủi nhục đến thế.Đã ba giờ sáng hơn, tôi chẳng thể nào chợp mắt nổi, khóc đến cả sưng húp mắt, đầu tóc bù xù như cái tổ quạ, môi khô còn bị nức ra rất khó chịu bởi trời mang thời tiết mùa lạnh. tôi không còn một từ ngữ nào có thể diễn tả tình trạng thảm hại của mình như bây giờ. Tôi đã cố gắng hết sức để thoát khỏi cái bóng của anh, nhưng rất tiếc nó quá lớn, tôi mắc kẹt không còn đường để lui ra, cho dù có dùng đến kéo để làm rách nó thì vẫn là một mảng rất dày. Tôi trùm chăn lên đầu để che đi tiếng khóc thê thảm của mình. Dù là phòng cách âm, nhưng biểu hiện chiều nay của tôi Jeon Jungkook đã phải để ý rất nhiều.
Nhắc mới nhớ, hắn không hề tra hỏi về chuyện gây gỗ với Hyomin ở trường, vẫn thản nhiên như không biết gì. mọi việc diễn ra vẫn như quy luật hằng ngày của nó. Chỉ có tôi là đánh mất cả mối quan hệ thầy trò với anh rồi.
Những lần trước đây, dù từng bị bố mẹ đánh hay có té rách cả da tôi cũng không thể khóc nhiều đến bây giờ. Điều đó chứng tỏ những nỗi đau thể xác, hay bị la mắng cũng không bằng nỗi đau anh mang lại bằng cách phớt lờ tình cảm của tôi. Vì không có được người ta mới yêu, chứ nếu có được thì làm sao biết được cảm giác đơn phương rồi bị từ chối sẽ như thế nào chứ. Một lần nữa trong những lần trùm chăn lên đầu khóc rồi lại kéo xuống để thở sau đấy cứ lập đi lập lại.
Lúc chưa tỏ tình anh, tôi chẳng hề nhớ anh nhiều đến thế, chỉ toàn nghĩ đến những chuyện vớ vẩn, còn bây giờ tôi nhung nhớ từng cử chỉ, ánh mắt, cả gương mặt và đôi môi của anh. Tôi khao khát được chạm vào người anh một lần nữa, dù biết sau vụ này chuyện nãy sẽ không bao giờ xảy ra nữa. Chưa bao giờ tôi đặt tất cả mọi thứ từ hành động, giờ giấc ngủ, suy nghĩ và cả thân thể của mình chỉ vì nỗi nhớ về Kim Taehyung.
Đến cuối cùng bạn sẽ hiểu rằng cái gọi là tình yêu, chỉ đơn thuần là nhìn thấy nhau.
Dần dần, tôi cũng chìm vào giấc ngủ, nhưng vẫn giật mình rồi lại ngủ. Tôi nhớ anh đến mức phát điên, nếu kể cho lũ bạn biết chúng nó sẽ chửi tôi ngu xuẩn, có chuyện cỏn con như thế cũng khiến bản thân gặp hoạ bằng hình thức tra tấn tinh thần đến thế. Đấy là những đứa trải qua nhiều mối tình rồi, nên đôi khi chúng nó chỉ cảm thấy tiếc hoặc có thể không. Quên nhanh đi trong vài ba ngày rồi cặp với một anh chàng khác. Còn tôi thì khác, mối tình đầu của tôi là đơn phương rồi bị từ chối.
Tôi rút mũi vào trong chiếc chăn bông, cứ tưởng đây là anh, hít lấy hít để như một đứa bị nghiện ngập. Tay tôi muốn chộp lấy chiếc điện thoại nhắn với anh rằng tôi nhớ anh nhiều như nào, tôi không muốn phải xa anh, hay mất đi mối quan hệ thầy trò thân mật này. Nếu như bây giờ Kim Taehyung chủ động nhắn hỏi tôi rằng em ổn không, Tôi sẵn sàng bỏ qua tất cả, chấp nhận cả chuyện bị thầy từ chối tình cảm của mình, nhưng mãi không đủ dũng khí để làm như vậy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Taehyung] Tình thầy trò
Hayran KurguCuối cùng, tôi không đợi anh thích tôi như lúc trước chỉ đợi bản thân không còn thích anh là được. Đơn phương giáo viên của mình là một loại cảm giác rất đau, muốn quên đi nhưng càng đau thì càng nhớ đến anh.