30: Âm Thầm Bảo Hộ
Sáng sớm, không khí thanh tân mát rượi, là một ngày đẹp trời để bắt đầu một chuyến lữ hành.
Mọi người thu xếp đồ đạc, thu nhỏ con Pisuke cho vào giỏ rồi tất cả cùng đeo chong chóng tre lên đường.
Nobita vẫn khoác hành trang Pacman mà đeo chong chóng tre, Jaian và Suneo đã cười hắn mấy lần cái tính trẻ con nhưng hắn chả thèm quan tâm.
Dần dà không ai nhắc đến bộ trang phục kỳ hoa của hắn nữa.
“Đêm qua cậu mơ thấy gì mà la to thế?” Bay được một đoạn, Suneo quay về Jaian hỏi.
“Hì hì, tớ mơ thấy mình hóa thành siêu nhân bay lượn như chim.”
Nhắc đến giấc mơ tối qua Jaian hào hứng nói.
“Thì cậu cũng đang bay như chim đấy chứ còn gì nữa?”
Doraemon bất lực tiếp lời.
Cả bọn bay chừng 6 tiếng đồng hồ thì Doraemon gọi dừng lại, cả đám hạ xuống một cánh rừng nguyên sinh cành lá rậm rạpvới bãi cỏ mượt mà.
“Ủa, mới bay có 6 tiếng mà đã nghỉ chân sớm thế?” Suneo không hiểu hỏi.
Thực ra chong chóng tre có thể bay liên tục 8 tiếng mới hết năng lượng.
“Tớ vẫn có thể sung sức bay thêm vài tiếng nữa mà?” Jaian cũng tiếp lời.
“Tớ biết các cậu còn sung sức… nhưng phải để chong chóng nghỉ ngơi mới bền lâu được.”
Doraemon giải thích.
“Vả lại sáng sớm không ăn gì bây liên tục 6 tiếng các cậu không đói à?”
Vừa nói đến đó bụng Jaian hợp ý mà kêu một tiếng, Jaian xấu hổ gãi đầu cười xòa một tiếng.
Ăn uống no đủ Nobita đề nghị:
“Vẫn còn sớm, hay là ta đi bộ một quãng nữa vậy? Tiện thể trải nghiệm phong cảnh nguyên sinh luôn, mấy khi có dịp.”
“Ừ! Cậu nói đúng ý tớ lắm Nobita-kun!” Suneo hiếm khi cùng quan điểm nói một câu.
Không ai phản đối cả nên cả nhóm lại tiếp tục cuộc lữ hành trên hai đôi chân.
Đi qua những thân cây cao chọc trời không thấy ngọn, bước lên những vách đá cao ngất, không nói chứ còn có cảm giác giống như người lãng khách chỉ độc một cây kiếm đi khắp thiên nhai a.
Nếu bây giờ có thêm một bầu rượu, một cái sáo trúc, Nobita không thấy có khác gì Yasuo á. Ừ, còn cây kiếm cùng một chòm râu phong trần nữa.
Bỗng đi đằng trước Jaian kinh ngạc thốt lên.
Hơi chút tò mò, Nobita bước nhanh hơn tí đi lên xem xét.
Đập vào mắt là một khoảng đất trống rộng chừng ngàn mét, nói là đất trống thôi chứ trước đó không lâu chắc là một khoảng rừng nguyên sinh rậm rạp.
Bây giờ thì nhìn khắp nơi là cây đổ gãy ngang đứt đoạn.
Trung tâm khu vực đó còn nằm sừng sững một thi thể to lớn, tuy là nằm nhưng đứng trước nó, con người có cảm giác mình thật nhỏ bé, nhỏ bé.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Đồng Nhân Doraemon] Thần Nobita
Adventure"Để hanh tẩu trên giag hồ thì hắn kỷ Phấn Trắng, không những vậy mà Bạo Chúa còn phải gục ngã trước hắn,hắn cùng Khủng Long làm bạn! Nơi vũ trụ ngao du, vung tay phá hủy ngàn mưu đồ bá chủ! Bước qua hết Trái Đất, quá khứ vị lai, biết trong đó huyền...