Chương 2

5.1K 222 5
                                    

10 NĂM SAU

Chiều tà, một chàng trai mặc áo khoác trùm kín đầu đang sải bước về phía Lâu đài sát thủ. Bước vào phòng tắm, người con trai kia cởi bỏ chiếc áo khoác màu đen to sụ, để lộ ra mái tóc màu đen óng ánh. Đó không ai khác chính là Phương Tuấn. Cậu trở về lâu đài sau một ngày huấn luyện. Thả mình trong bồn nước ấm nóng, đôi mi dày khẽ khép lại. Tẩy rửa hết những thứ dơ bẩn trên người mình, cậu nhanh chóng bước ra ngoài thay quần áo.

Ngã ra giường, cậu mệt mỏi chìm vào giấc ngủ, chuẩn bị cho trận đấu ngày mai.

Sáng hôm sau, tại một vùng đất rộng lớn phía sau khu huấn luyện. Xung quanh được bao kín bởi lưới sắt. Phương Tuấn chậm rãi bước vào. Trên người trùm kín bởi một màu đen u ám. Cậu hướng đến phía bàn vũ khí, chọn cho mình một thanh kiếm sắc bén nhất sau đó đứng vào hàng ngũ. Ở bục, một người phụ nữ quyền lực đang ngồi ở đấy.
Trần Lâm cúi đầu nói

" Cát tỉ, đã đến đủ hết rồi!"

Bà hướng đến tất cả mọi người bên dưới, cất tiếng nói

" Sau quá trình luyện tập ta đã chọn ra được 10 người xuất sắc nhất. Và hôm nay, các ngươi sẽ đấu với nhau để tìm ra Tân sát thủ. Nên nhớ, các ngươi không thể trốn chạy, không thể đầu hàng mà chỉ có thể hạ gục đối phương. Vì nếu các ngươi không đấu lại họ, các ngươi chỉ có thể chết. Vì vậy, hãy dùng hết tất cả những gì mà mình luyện tập trong thời gian qua để giữ lại mạng sống cũng như bước đến vị trí Tân sát thủ này! Và ai bước vào trước, người đó sẽ đấu với tất cả những người còn lại! Bây giờ thì, bắt đầu đi!"

Cả nhóm đứng yên lặng một lúc lâu, bỗng Phương Tuấn lạnh nhạt bước vào trong khu vực chiến đấu. Thấy cậu như vậy, mấy tên kia cũng hùng hổ bước vào. Mọi người bên ngoài chăm chú theo dõi trận chiến bên trong. Và chỉ một lúc, cậu đã đã được năm người. Đôi mắt cậu sắc lạnh nhìn kẻ thất bại nằm dưới chân mình. Bên ngoài, 3 người nữa cũng nhanh chóng xông vào. Những tên kia luôn ra những đường kiếm chí mạng nhằm hạ gục cậu, nhưng thân hình nhỏ nhắn kia nhanh chóng né tránh và thuận thế vung một đường kiếm ngang yết hầu của đối thủ khiến hắn nhanh chóng ngã nhào ra đất và chết ngay sau đó. Tên còn lại cũng trong phút chốc bị cậu đánh bại. Sàn đấu lúc này đã tanh nồng mùi máu tươi xộc lên mũi. Hai tên cuối cùng cũng là hai tên mạnh nhất bước vào, nhìn chằm chằm vào cậu. Khuôn mặt ấy vẫn như thường, không sợ hãi mà vẫn lạnh lùng, thể hiện chút khinh thường dành cho đối phương. Hắn nhanh chóng vung kiếm ngang thắt lưng cậu nhưng cậu đã nhanh chóng né đi. Do đối thủ quá mạnh nên sức cậu ngày một yếu dần. Tên kia nhân cơ hội chém thẳng một đường ngay lưng cậu. Máu cứ như thế mà tuôn ra ướt đẫm. Mày liễu khẽ cau lại. Cậu hét lên sau đó quay lại dùng tay đấm thẳng vào má khiến hắn ngã sổng soài dưới đất. Và trên cổ hắn ta đã xuất hiện một đường kiếm do cậu để lại. Do vết thương trên lưng mất máu khá nhiều khiến cậu có chút choáng váng. Tên còn lại nhân cơ hội lao đến đấm thẳng vào má cậu khiến cậu mất đà mà ngã xuống. Hắn liên tục đá vào bụng khiến cậu đau đớn mà chau mày. Máu cũng từ khóe môi mà chảy ra. Thấy cậu như vậy, tên kia đắc chí đứng cười to. Cậu dùng hết lực mà gượng dậy. Nhanh chóng nhặt cây kiếm dưới đất mà chém thẳng một đường ngay mi tâm của đối thủ khiến hắn lập tức ngã xuống. Tiếng vỗ tay vang lên như chúc mừng cho Tân sát thủ mới. Cát tỉ ngồi ở bục cao cũng vừa ý mà kéo khóe môi thành một vòng cung hoàn hảo. Đúng là không làm ta thất vọng!

(Khánh Jack) (NC17) EM LÀ CỦA RIÊNG TÔI [chuyển ver] HoànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ