- Vậy để mình đưa cậu về nhà đi, lần trước cậu đã đưa mình về rồi. - Jeno hơi tiếc nuối khi không thể cùng Jaemin ăn tối, nhưng cùng Jaemin về nhà cũng là điều mà Jeno mong muốn nhất.
- Lần đó vì trời mưa, mình muốn để cậu đi chung ô mà haha, cậu không cần phải làm vậy đâu. - Jaemin cười nói. Dù sao cũng là hai đứa con trai, đưa về qua lại như vậy đâu cần thiết chứ, trời cũng chưa quá tối, không có gì nguy hiểm hết.
- Cũng...cũng phải. Vậy... - Jeno buồn thiu nói, vậy là đã hết thời gian được ở cạnh Jaemin ngày hôm nay rồi sao, thời gian trôi qua nhanh thật đấy. - Vậy mình đi trước đây, tạm biệt. - Nói xong Jeno chậm rãi quay lưng bước đi.
Jaemin cắn môi nhìn theo bóng lưng Jeno, cảm thấy có gì đó chưa đúng, hình như là cảm giác có lỗi với Jeno dù chuyện này cũng không quá to tát để cảm thấy như vậy. Nhưng Jeno đã giúp cậu ôn thi, lại còn rất nhiệt tình, có lẽ Jaemin cũng nên làm gì đó đáp lại lòng tốt của cậu ấy.
- Khoan đã, Jeno...- Jaemin lên tiếng gọi, Jeno ngừng lại vài giây rồi mới quay lại...- Hay...hay cậu vẫn đưa mình về được không?
- Nhưng cậu nói là...
- Chẳng phải cậu nói là cậu đói sao, giờ này bà ngoại mình chắc cũng sắp chuẩn bị cơm tối xong rồi đó, ăn tối ở nhà mình luôn đi.
- Cậu nói thật sao, Jaemin? - Là Jeno đang nghe nhầm hay sao? Crush của cậu mời qua nhà ăn cơm kìa, ôi Jeno vui chết mất.
- Ừm, bà mình nấu ăn ngon lắm.
Đôi mắt Jeno sáng rỡ lên khi nghe Jaemin nói vậy, cậu vui vẻ chạy tới chỗ Jaemin, thật tự nhiên quàng tay qua vai cậu ấy, sự vui vẻ hiện rõ ràng trên nét mặt Jeno khiến Jaemin cũng phải bật cười.
Sau khi dùng bữa tối xong Jeno cùng Jaemin dọn dẹp rửa bát ở trong bếp, bà ngoại đã về phòng nghỉ ngơi.
- Bà mình có vẻ rất quý cậu đấy. - Jaemin vừa rửa bát vừa nói với Jeno đang giúp cậu gọt hoa quả ở bên cạnh. Nghe xong, cậu ấy ngại ngùng đôi chút nhưng vẫn mỉm cười đến híp cả mắt.
- Ai mà chẳng yêu quý mình chứ. - Jeno nói đùa và cậu ấy vẫn không thể ngưng cười, hôm nay thật sự là một ngày rất tuyệt của Jeno.
Jaemin khẽ bĩu môi đáp lại, chỉ vậy thôi cậu đâu thể từ chối, có ai mà ghét Jeno đâu chứ.
- Xong rồi, để mình đem hoa quả vào cho bà nha. - Nói xong, Jeno bưng đĩa hoa quả vào phòng bà ngoại của Jaemin.
Bà ngoại Jaemin đang ngồi trong phòng xem gì đó, đôi mắt nheo lại khó khăn nhìn qua cặp kính lão, thấy Jeno đi vào liền vẫy cậu đến ngồi bên cạnh.
- Cháu nhìn xem, đây là Jaemin lúc nhỏ này, đáng yêu không?
Jeno ngạc nhiên rồi lại tỏ ra thích thú vô cùng khi nhìn vào cuốn album ảnh bà đang cầm trên tay, cậu đặt đĩa hoa quả lên bàn, ngồi xuống bên bà ngoại Jaemin, vô cùng hào hứng xem những bức hình lúc nhỏ của cậu ấy.
Đáng yêu quá đi mất...
- Đây là bố mẹ của Jaemin ạ? - Jeno chỉ vào tấm ảnh chụp ba người hỏi ngoại, cậu vẫn luôn muốn biết nhiều hơn về Jaemin, vậy nên đương nhiên Jeno cũng muốn biết về gia đình cậu ấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
[NCT - Nomin] Can We Kiss Forever?
Fanfiction[Completed] Giông bão càn quét bầu trời trong trái tim anh, em vẫn sẽ mãi là mặt biển bình lặng. Nhưng anh mãi chẳng biết được rằng vẫn có những con sóng ngầm đang cuộn trào dưới đáy đại dương kia. - Juliette -