- Đây đâu phải hướng đi về nhà cậu nhỉ? - Jaemin ngó nghiêng nhìn ra ngoài hỏi Jeno.
- Ya...- Jeno bật cười. - Cậu đừng giả vờ nữa, cậu biết thừa hôm đó mình nói dối cậu mà.
Jaemin cũng bật cười theo, thật ra hồi đó cậu cũng không chắc lắm là Jeno có lừa mình không, chỉ hơi nghi ngờ xíu thôi mà hóa ra là thật.
Không biết là do bộ phim mà hai đứa chọn quá nhàm chán hay vì Jeno đã quá mệt (sau cả một ngày chạy qua chạy lại xử lý bao nhiêu việc như vậy) mà chưa xem được hết nửa bộ phim, Jeno đã gục trên vai Jaemin mà ngủ thiếp đi, bịch bỏng ngô đang được ôm trên tay cậu ấy cũng suýt bị đổ hết ra sàn nếu Jaemin không kịp nhìn thấy và đỡ lấy.Jaemin với lấy cái điều khiển ở trên bàn và tắt TV đi, dù sao ngay từ đầu cậu cũng đâu tập trung vào xem bộ phim chút nào đâu. Bởi mọi sự chú ý của Jaemin đều bị kéo vào nhưng cái chạm vô tình (mà hữu ý) từ Jeno. Cái cách mà ngón tay hai đứa khẽ chạm vào nhau, rồi cả khi đầu gối hai đứa ở sát cạnh nhau đều khiến dạ dày Jaemin trở nên nhộn nhạo.
Jaemin khẽ cúi xuống và quay sang nhìn Jeno, người vẫn đang chìm trong giấc ngủ đầy thư giãn và thoải mái trên vai cậu. Dù số lần mặt hai đứa sát gần kề nhau không phải là ít, nhưng chưa lần nào Jaemin thật sự ngắm nhìn Jeno ở khoảng cách gần như vậy.
Gương mặt của Jeno thật sự hoàn hảo, nó giống như một kiệt tác nghệ thuật của tạo hóa vậy. Jaemin là con trai mà cũng phải cảm thán về vẻ đẹp của cậu ấy không biết bao nhiêu lần rồi. Từng đường nét trên gương mặt cậu ấy toát lên vẻ đẹp vừa nam tính lại vừa đáng yêu. Bảo sao hầu như nữ sinh của trường đều ao ước được hẹn hò với cậu ấy. Trước đây Jaemin không để ý lắm việc Jeno có nhiều người thích như vậy, nhưng bây giờ nghĩ đến đột nhiên cậu cảm thấy một chút căng thẳng.
Ngón tay Jaemin vô thức đưa lên khẽ chạm vào sống mũi của Jeno rồi từ từ di chuyển xuống má. Jaemin gần như ngừng thở khi thấy hàng lông mi Jeno rung động, và mắt cậu ấy từ từ mở ra. Chỉ kịp giật mình, Jaemin chưa kịp rút tay lại thì đã bị tay Jeno giữ chặt lấy và đặt lại lên má cậu ấy.
- Cậu định lợi dụng lúc mình ngủ gật mà tấn công mình hả? - Jeno đưa mặt lại gần Jaemin bật cười nói.
- K... - Jaemin không thể tiếp tục nói khi thấy Jeno ngày càng đưa mặt lại gần. Jeno có vẻ cũng chẳng để ý việc Jaemin định đáp lại điều gì, ánh mắt chỉ đắm chìm vào đôi môi của cậu.
Lại là cảm giác này...Jaemin nghĩ và cậu biết điều gì sắp diễn ra.
Nhưng hơi khác với những lần trước, ngoài việc trái tim vẫn đập một cách bạo lực trong lồng ngực và cả người nóng ran thì lần này Jaemin cảm thấy bản thân mình không còn quá bất ngờ, cậu mong chờ nó. Không thể phủ nhận, Jaemin thật sự mong điều đó hãy diễn ra ngay bây giờ, mong Jeno sẽ hôn cậu ngay lúc này.
Nhưng...Jeno sau vài giây ngắm nhìn chăm chú đôi môi của Jaemin thì cậu ấy lại chần chừ.
Ngay khi đôi môi Jeno đã ở rất gần (đến nỗi Jaemin có thể cảm nhận ấy hơi thở của cậu ấy đang ngày càng dồn dập, và Jaemin đoán rằng bản thân mình cũng chẳng kém gì), thì đột nhiên Jaemin thấy vai mình trĩu xuống một chút.
BẠN ĐANG ĐỌC
[NCT - Nomin] Can We Kiss Forever?
Fanfiction[Completed] Giông bão càn quét bầu trời trong trái tim anh, em vẫn sẽ mãi là mặt biển bình lặng. Nhưng anh mãi chẳng biết được rằng vẫn có những con sóng ngầm đang cuộn trào dưới đáy đại dương kia. - Juliette -